Tôi Làm Nguyệt Lão Cho Cha Và Vợ Của Mình – Truyện SEX Bố Chồng con dâu – update Chương 400 HẾT
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Tôi Làm Nguyệt Lão Cho Cha Và Vợ Của Mình – Truyện SEX Bố Chồng con dâu – update Chương 400 HẾT
Tác Giả: markoleq
Danh Mục: Bạo Dâm, Biến Thái, Gái Xinh, Ông Già, Truyện Sex Ngoại Tình, Truyện Sex Người Lớn, Vụng Trộm
Lượt Xem: 12382 Lượt Xem
Chương 310
Lúc này Tiểu Đình nhìn có vẻ mệt mỏi, nhưng quần áo vẫn rất gọn gàng, khi bước vào nhà, Tiểu Đình mang theo một túi đồ, không biết bên trong là cái gì.
Nếu không có cuộc đối thoại giữa nàng và Hạo Hạo buổi sáng, tôi có thể nghĩ rằng Tiểu Đình đã ở nhà cha mẹ vợ cả ngày, nhưng khi nhớ lại cuộc đối thoại giữa nàng và Hạo Hạo, tôi biết rằng nàng đưa nó về nhà cha mẹ đẻ rồi nhanh chóng rời đi, rốt cuộc nàng nói mình có việc phải làm, là việc gì? Sau khi nàng trở về nhà, ngồi trên ghế sô pha nghỉ ngơi một hồi rồi đi thay đồ, mở máy tính, cắm dongle vào máy tính rồi bật lên.
Tiểu Đình lấy từ trong túi mua sắm ra một món đồ, sau đó mở bao hàng ra, tôi thấy đó là một cái ổ cứng di động và từ kích thước của nó, tôi có thể biết nó có một khối lượng rất lớn. Sau khi nàng cắm ổ cứng vào máy tính, trực tiếp mở thư mục của dongle, sau đó sao chép tất cả các tập tin video vào ổ cứng. Sau khi làm xong tất cả, nàng rút ổ cứng, đồng thời cũng rút dongle, Tiểu Đình tắt máy tính đứng dậy.
Đang lúc tôi cảm giác nhẹ nhõm, đột nhiên Tiểu Đình ngẩng đầu liếc về hướng camera trong phòng ngủ, đối mặt với camera, không phải cùng lúc cũng không cùng thời gian và không gian “nhìn nhau” với tôi.
Đôi mắt của nàng nhìn vào máy ảnh rất phức tạp, nó dường như ẩn chứa rất nhiều thứ, bao gồm cả thất vọng, thương tâm, nghi hoặc, càng nhiều là bất lực.
Cuối cùng Tiểu Đình thở dài, thay đồ và đi vào nhà tắm tắm rửa. Trong đoạn video giám sát nhà tắm, Tiểu Đình cởi hết quần áo của nàng và tôi nhìn những dấu vết trên cơ thể nàng từ góc nhìn duy nhất của máy ảnh. Kết quả là thân thể của nàng rất bình thường, không có vết hôn hay vết véo, đồng thời, bộ phận bí ẩn của nàng cũng rất sạch sẽ, không có bất kỳ dấu vết nào, đồ mà nàng cởi ra cũng rất bình thường. Nhìn thấy điều này, tôi có thể nhẹ nhõm, xem ra điều mình lo đã không xảy ra, nàng vẫn còn lý trí, không vì để trả thù tôi mà tự làm cho bản thân đê tiện.
Trong những ngày tiếp theo, hầu hết thời gian Tiểu Đình ở nhà một mình ngây ngốc người, không biết đang nghĩ gì. Thỉnh thoảng nhìn ảnh trên tường ở nhà, ảnh của chúng tôi và Hạo Hạo. Bức ảnh gia đình bao gồm Hạo Hạo với cha. Tôi biết nàng đang suy nghĩ, nhưng không thể đoán được nàng đang nghĩ những gì.
Hơn nữa rất nhiều lần, nàng mở máy tính trong nhà, cắm dongle, tiếp tục “thưởng thức” những video giám sát kia. Mỗi lần nàng xem, biểu tình của nàng đều rất phức tạp, đặc biệt là lúc xem video tôi thủ dâm khi nhìn hai người làm tình, nàng càng thêm hoang mang và thất vọng.
Sau khi Tiểu Đình sao chép tất cả video vào ổ cứng, nàng đã lấy ổ cứng di động và rời đi sáng sớm hôm sau. Nàng trở về trước buổi trưa, nhưng ổ cứng đã biến mất, hình như nàng cất ở đâu đó, nhưng có rất nhiều nơi có thể cất, tôi cũng không nghĩ ra được nó ở đâu. Chẳng lẽ nàng chuẩn bị sử dụng những video đó làm bằng chứng? Tiện thể tống tiền tôi sau này? Hoặc… Tôi thực sự không nghĩ ra.
Ngay khi tôi nghĩ đoạn video sẽ không có gì đáng xem nữa, vào đêm trước khi tôi về nhà, cuối cùng tôi đã thấy một thứ mới. Thời gian là ngày hôm trước khi tôi về đến nhà, sau khi Tiểu Đình thu dọn xong, theo thường lệ ngồi trên ghế sô pha ngẩn người coi TV, khoảng thời gian này đã trở thành “khóa học bắt buộc” mỗi ngày của nàng, không biết nàng suy nghĩ bao lâu, trực tiếp quay đầu lại nhìn đồng hồ điện tử trên vách tường, nàng cũng ý thức được thời gian tôi sấp về nhà.
Mấy ngày nay nàng vẫn nói chuyện điện thoại với tôi bình thường, nhưng trước mỗi cuộc gọi, nàng đều cố gắng điều chỉnh lại hô hấp và giọng điệu của mình, không muốn tôi ở Mỹ phát hiện ra điều gì bất thường, không biết là bởi vì sợ ảnh hưởng đến công việc của tôi hay là chờ tôi về nhà tính sổ.
Hôm đó nàng nhìn đồng hồ thật lâu, sau đó tắt TV và mở máy tính, nhưng sau khi bật máy tính lên, nàng không cắm dongle vào để coi lại những đoạn video đó, mà tìm thông tin trên Internet, thậm chí “trả lời câu hỏi”. Tham khảo mọi thứ trên mạng trong thời gian thực.
Tôi kéo ống kính đến gần nhất, có vẻ như nàng nhận ra tôi sẽ sử dụng hệ thống giám sát để xem tất cả những điều này, vì vậy lưng và tóc của nàng đã che một phần màn hình máy tính một cách khéo léo, dù sao thì nàng cũng đã biết vị trí chính xác của camera.
Mặc dù được Tiểu Đình che rất kín mít, nhưng thỉnh thoảng có một phần của màn hình bị lộ ra, trong khoảng thời gian lộ ra, tôi nhìn thấy một số từ lóng, tất cả đều là “mũ xanh”, “lục thê”, “biến thái” và “vấn đề tâm lý” v.v. Chờ một số từ, một số do nàng viết, một số là dữ liệu máy tính và có nhiều từ được các bác sĩ thời gian thực trả lời trên trang web “Hỏi và Đáp”.
Nhìn cảnh này, tôi biết mọi chuyện trước mắt Tiểu Đình không còn là bí mật nữa, nàng đã hiểu được tâm lý của tôi qua video trong khoảng thời gian này, đồng thời cũng phát hiện ra những thay đổi tâm lý của tôi suốt đường đi. Nàng tham khảo những điều này để hiểu hết những chuyện của tôi.
Sau khi nhìn thấy những điều này, tôi cũng biết tại sao đêm qua tôi phát hiện ra mối quan hệ giữa hai người vượt qua cả lể giáo và tại sao nàng lại điên cuồng, có lẽ nàng đang thử thách tôi, trả thù tôi, kích động tôi và đồng thời thỏa mãn những ham muốn bấy lâu nay của chính nàng.
Hôm trước Tiểu Đình coi đến khuya, làm xong mọi việc liền tắt máy, ngày hôm sau xuất hiện cảnh tượng đầu tiên tôi nhìn thấy. Thấy ở đây cũng đã xem xong tất cả các video, tôi tắt giám sát, sau đó rút dongle ra. Tôi nhìn cái dongle trong lòng bàn tay, cảm thấy nó nặng triểu trong tay tôi.
Nếu tôi phát hiện ra tất cả những điều này, tôi có thể phá hủy dongle và bí mật tháo gỡ tất cả các thiết bị giám sát trong nhà, sau đó cho dù có chuyện ngoài ý muốn gì, cũng có thể nói là chết không bằng chứng, nhưng Tiểu Đình đã nhận ra điều này và sao chép tất cả các video đó. Tôi không thể làm gì cũng hết cách vào lúc này. Nàng biết hết mọi chuyện, biết bí mật lớn nhất của tôi, hết thảy đều đã thành định cục không cách nào vãn hồi.
Tôi tựa vào ghế xoa xoa huyệt thái dương của mình, bình thường tôi điều khiển toàn cục công ty, hiện tại đột nhiên không có chủ ý gì nữa, không biết nên làm sao bây giờ? Trong công việc sau đó, tôi đã mắc vô số sai lầm.
Tôi vẫn luôn chú ý đến thời gian, càng lúc càng gần đến thời điểm tôi lấy dongle đi. Khi Tiểu Đình dọn dẹp phòng trong ngày, chắc chắn sẽ phát hiện ra tôi đã lấy dongle đi rồi, vì vậy nàng sẽ đoán rằng tôi sẽ kiểm tra video giám sát vào ban ngày, như vậy sau khi tan sở, sau khi tôi về nhà sẽ đối mặt với cái gì? Tiểu Đình chất vấn? Đến lúc đó tôi nên trả lời nàng như thế nào đây? Lúc này tôi đặc biệt sợ giờ tan sở, thấy giờ tan sở càng lúc càng gần, trong lòng tôi lo sợ vô cùng.
Tôi có thể cắm dongle và bật tính năng giám sát thời gian thực ở nhà để xem, nhưng tôi không có can đảm đó. Đến giờ tan sở, các nhân viên lần lượt rời đi, mà tôi còn ngồi một mình trên ghế văn phòng.
Tôi đứng dậy nhặt đồ nhưng đồ chưa kịp mặc thì lại cởi ra, tôi không biết phải làm gì? Làm bộ như không biết vẫn giả bộ hồ đồ? Hay là nên chủ động, nghĩ ra sách lược, về nhà chủ động lật bài với Tiểu Đình? Tôi nghĩ về nó nhưng cũng không có ý kiến.
Thời gian cứ thế trôi qua, bây giờ ở nhà Tiểu Đình đang làm gì? Nàng đã làm cơm tối như mọi khi và đợi tôi về nhà? Hay đã sẵn sàng chờ tôi về nhà lật bài với tôi? Dù không muốn đối mặt với bất cứ điều gì, nhưng ngồi như thế này cũng không phải là biện pháp. Mặc dù nàng đã biết tất cả các thiết bị giám sát ở trong nhà, nhưng tôi vẫn phải xem trước tình hình ở nhà.
Tôi hít một hơi thật sâu, trấn tĩnh hơi thở của mình và lắp lại dongle, chuẩn bị để xem tình hình trong nhà. Chỉ là tôi vừa cắm dongle, còn chưa kịp mở màn hình giám sát trong nhà, điện thoại di động của tôi liền vang lên.
Tôi giật mình nhìn số điện thoại gọi tới, nhịp tim của tôi không khỏi lại tăng nhanh. Lúc này tôi mới kiểm tra lại thời gian, khoảng cách tan sở của tôi đã trôi qua khoảng nửa tiếng rồi. Lúc trước, tôi đã đi làm về rồi. Lúc này Tiểu Đình gọi điện tới, là sốt ruột chưa thấy tôi về nhà sao? Lẽ nào nàng đang khẩn cấp chuẩn bị lật bài với tôi sao? Cái gì đến sẽ đến, tôi nhấc điện thoại lên, lòng bàn tay đã ướt đẫm mồ hôi, ngón tay run run cuối cùng cũng bấm được nút trả lời…
truyện nên kết thúc từ lúc con v mặc áo cưới trên đảo r th ck rơi xuống vực . tác viết con v hiền thê thục đức r tình yêu vs th ck các kiểu. đến vs bố c vì td ko vì ty mà chấp nhận mặc áo cưới . nên về sau càng viết hình tượng n càng nát . cùng lắm là đến lúc bị phát hiện camera cũng nên kết thúc .
còn phần kết tác viết , là thành con v vs bố c yêu nhau r , th c thay hàng của ô bố vào chỉ là thành con rối giữa bố và con v thôi . làm còn phải kêu to cho ô bố nghe . từ tâm lý đến thể xác đều là của ô bố r. càng đọc về sau càng gây ức chế :)))
Viết tiếp phần 2 đi bạn.hay quá
Con cặc được lấy từ lão bố. Ghép cho thằng con. Nên con vk nó mới chắc chắn là không còn quan hệ với lão bố nữa rồi.
Viêt về lãng băng sương di bạn
Nhật ký dẫn sói vào nhà là truyện về lãnh băng sương đó bạn
Thì cứ m bự hơn rồi thì đâu còn thèm của ổng nữa