Tôi Làm Nguyệt Lão Cho Cha Và Vợ Của Mình – Truyện SEX Bố Chồng con dâu – update Chương 400 HẾT

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Tôi Làm Nguyệt Lão Cho Cha Và Vợ Của Mình – Truyện SEX Bố Chồng con dâu – update Chương 400 HẾT

Tác Giả:

Lượt Xem: 12475 Lượt Xem

Chương 346​

Đó là buổi trưa ngày thứ năm, như thường lệ tôi chờ đồ ăn mang đi, mấy ngày nay tôi vẫn luôn ép bản thân không xem video trong nhà, cũng không gọi điện thoại cho gia đình, càng không xem nhật ký của Tiểu Đình.

Tuy rằng mỗi đêm ở bên ngoài hoa thiên tửu địa, nhưng tôi vẫn bảo trì điểm giới hạn của mình, vẫn giữ mình trong sạch, chống lại sự cám dỗ bên ngoài, không đụng vào những giao tiếp hoa khôi một lóng tay. Cũng chỉ có ở hiện tại loại thời điểm yên tĩnh này, tôi mới cảm giác được áp lực nội tâm, mỗi một ngày áp lực nội tâm của tôi gia tăng một phần, tuy rằng nội tâm rất bình tỉnh, nhưng đối với khả năng tôi có thể mất đi Tiểu Đình, nội tâm vẫn rất sợ và không cam lòng.

“Ding Dong…” Một âm thanh như chuông cửa vang lên, đó là âm thanh của tin nhắn văn bản từ điện thoại di động của tôi.

Trong quá khứ, tôi đã tê liệt với loại giọng này, bây giờ, trong thế giới của WeChat và các phần mềm xã hội khác, còn ai chơi với tin nhắn văn bản? Hầu hết chúng đều là tin nhắn rác thông báo hệ thống.

Nhưng mấy ngày nay tôi vẫn luôn chú ý đến tin nhắn, bởi vì tôi sợ Tiểu Đình đột nhiên sẽ nông tin tới, dù sao trước kia cũng từng có vết xe đổ. Lúc tôi lấy điện thoại ra, nhìn thấy tin nhắn thực sự là của cô ta gửi đến, tim tôi chợt thắt lại, hít một hơi thật sâu mới bấm vào tin nhắn.

“Vương Kim Thành, tim của ngươi quá tàn nhẫn…” Chỉ có mấy chữ ngắn ngủi như vậy, nhưng lại bao hàm quá nhiều thứ. Lúc này mấy chữ ngắn ngủi này, đã đem tất cả sự tình bày ra trên mặt bàn, cuối cùng không còn che lấp với tôi sao? Trong lòng tôi cười lạnh và tự giễu, vốn còn tưởng rằng đó là tin nhắn thỏa hiệp của cô ta, cho tôi một bậc thang cũng tốt, nhưng chỉ có mấy câu này, hơn nữa còn trực tiếp xưng tên của tôi. Tôi ném điện thoại sang một bên, ngay cả tin nhắn cũng lười trả lại.

Đồ ăn được mang đến, trong khi tôi ăn trong lòng vẫn không thể bình tĩnh được, tin nhắn của Tiểu Đình quá ngắn gọn. Chính xác thì có nghĩa là gì? Sợ thỏa hiệp chăng? Hay là muốn phá bình vở nồi, làm ra chuyện càng thái quá hơn? Tôi mặc kệ, ăn xong, tôi tiếp tục làm việc, buổi tối còn có rất nhiều bữa tiệc xã giao.

Khi thời gian đến 4 giờ chiều, điện thoại di động của tôi lại vang lên, tôi lấy ra để xem, lại là tin nhắn của Tiểu Đình, suy nghĩ một hồi, tôi mở tin nhắn ra, nội dung là:

“Vương Kim Thành, thái độ này của ngươi ngoài dự liệu của ta, ta đã sai nhưng so với lỗi của ngươi, lỗi của ta có lớn quá không? Không thể tha thứ được sao? Ta không thể trút giận cho mình hay sao? Hiện tại ta đi ra đảo tìm bố ngươi, vì ngươi không còn quan tâm đến ta nữa, vậy ta viết nhật ký đó cho ngươi đọc có ích gì. Haha, nếu ngươi không muốn thông cảm cho ta, vậy bây giờ ta ở nhà cả ngày để chờ đợi ai, còn có ý nghĩa gì? Ngươi không muốn ta, sẽ có người muốn, ngươi không quan tâm tai, tự nhiên sẽ có người quan tâm…” Lần này có rất nhiều lời được gửi đến nhưng một ít trong số đó khiến cho tôi hơi khó hiểu, ngụ ý của Tiểu Đình trong tin nhắn là tôi sẽ tha thứ cho cô ta, cô rất ngạc nhiên vì mấy ngày nay tôi không về nhà! Không đúng a, dựa theo đạo lý loại phương pháp kháng nghị này của tôi hẳn là rất bình thường mới đúng chứ, quan trọng nhất là cô ta đã nói viết nhật ký kia cho tôi xem, đây là trọng điểm, cầu xin sự tha thứ xa vời của tôi, chẳng lẽ…

Tôi gác hết các công việc trong tay, bỏ điện thoại sang một bên rồi đăng nhập vào diễn đàn mà đã lâu tôi không đăng nhập, địa chỉ web diễn đàn và tài khoản, mật khẩu được ghi lại trong sổ làm việc của tôi rất bí mật, bởi vì tôi sợ quên, thực sự không nghĩ rằng có một ngày có thể sử dụng.

Tôi tìm thấy nhật ký được viết bởi Tiểu Đình và nhấp trực tiếp vào:

[ “Chồng à, em biết anh sẽ đọc được nhật ký này. Có lẽ mọi chuyện xảy ra trong thời gian này đều không giấu được đôi mắt của anh. Vâng, bao gồm cả những gì vừa xảy ra, thực ra đa phần là em cố ý cho anh xem. Nguyên nhân cũng không cần giải thích, anh cũng đã đoán được.”

…”Kể từ khi em tìm thấy một thứ giống như usb và phát hiện ra video giám sát ở nhà và xem tất cả các video mà anh đã lưu lại trước đó, em thực sự không thể tin được những gì mình đã thấy. Tất cả mọi thứ ngay từ khi bắt đầu, đều có bóng của anh, cho đến khi kết thúc. Chồng, anh có biết không? Điều buồn nhất của em không phải là khi em thất thân, cũng không phải khi anh ly hôn em, cũng không phải khi anh rơi xuống vách đá, mà là khi thấy anh xem video của em và bố, rồi tự thủ dâm ở đó, thậm chí đã nghe lén em với bố ở ngoài cửa.”

…”Khi em biết chuyện này em thực sự rất xấu hổ, ban đầu em cứ nghĩ mọi chuyện là bí mật nhưng em không nhận ra rằng ngay từ đầu em chưa bao giờ thoát khỏi ánh mắt của anh, khi em cảm thấy anh rất lạ, em sợ hình tượng của em trong ấn tượng của anh, người chồng tốt, sẽ bị dơ bẩn không cách nào gọt rửa được. Nhưng bây giờ em rất hận anh, hận anh tự tay đẩy em vào vòng tay của bố, hận anh ly hôn với em, tóm lại nhìn thấy tất cả những gì anh làm khiến cho em đau lòng muốn chết, loại cảm giác phức tạp này anh có hiểu được không?”

…”Điều mong muống của em lúc đó là trả thù anh và để anh phải nếm trải nỗi đau của em. Nên em đã hoàn toàn buông lỏng bản thân mình, tận tình làm bậy với bố nhiều như em muốn, chính là để cho anh nhìn thấy. Anh không muốn em như thế này sao? Vậy thì em sẽ thực hiện mong muốn của anh, nghiêm túc mà nói, làm tình với bố cái loại hương vị tình dục này làm cho em cảm thấy rất tuyệt vời, đặc biệt là khi biết anh đang nhìn, không biết tại sao, ngược lại em có một loại kích thích và khoái cảm khác biệt. Thông qua hai lần làm tình với bố gần đây làm cho em cảm nhận được cảm giác này, em không biết loại kích thích biến thái này là ngày qua ngày được nuôi dưỡng hay là do bẩm sinh mà có.”

…”Thông qua thời gian gần đây duyệt web để tìm thông tin, em cũng biết rằng tâm lý của anh là tâm lý lục thê, điều này thường nằm ngoài tầm kiểm soát của anh, có thể nó có liên quan đến môi trường sinh trưởng khi còn thơ ấu của anh. Niềm đam mê làm tình với bố khiến cho cho em mê đắm, nhưng mỗi lần sau cơn mê em lại nghĩ đến anh và cả hai chúng ta, xót xa không chịu đựng được, nhưng mọi thứ đã trở thành quá khứ rồi, trả thù anh thì có ích gì?”

…”Hơn nữa vừa rồi em với bố đã làm quá nhiều chuyện quá mức, thậm chí có rất nhiều thứ em không có cho anh, lại cho bố, nhưng sau khi đam mê qua đi, hiện tại trong lòng em lại tự trách mình và hối hận, đặc biệt là khi em trở về phòng nhìn thấy bộ dáng của anh. Mấy ngày sau khi anh về nhà, em vẫn tránh nói chuyện này với anh, không muốn đem sự tình chia sẽ, ảo tưởng cứ như vậy giấu lòng của nhau, nhưng đây không phải là giải pháp lâu dài, cứ tiếp tục như vậy bản thân em cũng thấy rất sợ.”

…”Em không muốn nói rằng mình hối hận sau khi đã làm quá nhiều việc, chỉ có thể nói rằng đó là một phần bù đắp cho những bất bình của bản thân. Anh đã hành hạ em rất nhiều, tại sao em lại không làm ngược lại với anh? Cả hai chúng ta đã phải trả một cái giá đau đớn cho điều này. Em đã được tận hưởng sự tuyệt vời và khoái cảm của tình dục, anh cũng đã nhận được sự hưng phấn ban đầu của tâm lý lục thê, nhưng gần đây anh không hy vọng cuộc sống này tiếp tục, em có thể cảm nhận được tâm trạng của anh, thực sự, bây giờ em cũng cảm nhận được nó. Cảm giác đó là sợ mất mát, anh sợ mất gia đình này và em mặc dù đã làm dơ bẩn bản thân mình như vậy, nhưng em vẫn sợ mất anh vì điều đó.”

…”Chồng à, mọi chuyện xảy ra đêm nay hãy coi như là lần cuối cùng phóng túng, coi như là giữa hai chúng ta đã ngang bằng, được không? Mặc kệ nguyên nhân gì, đối với sự phóng túng vừa rồi của mình, em thật sự đã hối hận, không nói đến những chuyện trước kia nữa, từ nay về sau hai chúng mình lập lại từ đầu trở lại cuộc sống bình thường, nếu như anh nguyện ý thì trong vòng bốn ngày tan sở hãy về nhà, anh nhé. Anh tặng em một bó hoa hồng và em sẽ nhận nó coi như anh sẵn sàng bắt tay em và làm hòa.”

…”Từ nay về sau, chúng ta sẽ không nhắc đến chuyện cũ khiến cho chúng ta đau lòng nữa, chỉ coi như là một kỷ niệm đau buồn của cả hai. Chồng à, chúng ta đều sai, em nguyện ý cùng anh sống như trước kia, anh có muốn không? Em mong đợi quyết định của anh!”

Đọc xong đoạn nhật ký này, tôi không khỏi vỗ trán, hỡi ơi, sao tôi không đọc nó sớm hơn. Nếu như tôi sớm đọc nhật ký này, có lẽ tôi sẽ lựa chọn mua cho Tiểu Đình một bó hoa hồng, dù sao mấy ngày nay mình trải qua hết thảy cảm thụ? Nếu để lý trí lựa chọn, tôi khẳng định sẽ không lựa chọn tiếp tục như vày?

Tiểu Đình đã cho tôi thời gian bốn ngày, chính là cho tôi thời gian suy nghĩ, nhưng tôi lại không coi nhật ký, để cho thời gian bốn ngày này lãng phí, có lẽ đêm đầu tiên khi tôi không có về nhà, cô ta đã nghĩ rằng tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho cô ta nữa, nhưng cô lại không quấy rầy tôi, tiếp tục cho tôi thời gian suy nghĩ, cho đến bây giờ đã qua ngày thứ năm.

Tôi phải làm gì bây giờ? Làm sao để trả lời tin nhắn cho Tiểu Đình? Giải thích với cô ta tôi vẫn chưa đọc nhật ký? Không biết tại sao, trong lòng tôi vẫn cảm thấy không cam lòng khi trả lời tin nhắn hay gọi điện cho cô ta để thừa nhận mình sai.

Tôi không trả lời tin nhắn cho Tiểu Đình, mà chuẩn bị mở màn hình giám sát ở nhà, trước tiên xem tình huống trong nhà rồi nói sau…

3.6 7 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
23 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Đen

truyện nên kết thúc từ lúc con v mặc áo cưới trên đảo r th ck rơi xuống vực . tác viết con v hiền thê thục đức r tình yêu vs th ck các kiểu. đến vs bố c vì td ko vì ty mà chấp nhận mặc áo cưới . nên về sau càng viết hình tượng n càng nát . cùng lắm là đến lúc bị phát hiện camera cũng nên kết thúc .
còn phần kết tác viết , là thành con v vs bố c yêu nhau r , th c thay hàng của ô bố vào chỉ là thành con rối giữa bố và con v thôi . làm còn phải kêu to cho ô bố nghe . từ tâm lý đến thể xác đều là của ô bố r. càng đọc về sau càng gây ức chế :)))

Congpq

Viết tiếp phần 2 đi bạn.hay quá

Sssss

Con cặc được lấy từ lão bố. Ghép cho thằng con. Nên con vk nó mới chắc chắn là không còn quan hệ với lão bố nữa rồi.

Minh

Viêt về lãng băng sương di bạn

Haha

Nhật ký dẫn sói vào nhà là truyện về lãnh băng sương đó bạn

Lùn lun

Thì cứ m bự hơn rồi thì đâu còn thèm của ổng nữa