Tôi Làm Nguyệt Lão Cho Cha Và Vợ Của Mình – Truyện SEX Bố Chồng con dâu – update Chương 400 HẾT
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Tôi Làm Nguyệt Lão Cho Cha Và Vợ Của Mình – Truyện SEX Bố Chồng con dâu – update Chương 400 HẾT
Tác Giả: markoleq
Danh Mục: Bạo Dâm, Biến Thái, Gái Xinh, Ông Già, Truyện Sex Ngoại Tình, Truyện Sex Người Lớn, Vụng Trộm
Lượt Xem: 12403 Lượt Xem
Chương 348
Ngày đầu tiên Tiểu Đình trải qua vô tri vô giác, tựa hồ như không muốn để cho mình bản thân được nhàn rỗi và luôn tìm việc gì đó để làm. Đến ba bốn giờ chiều, cô ta nhìn đồng hồ trên vách tường rồi bắt đầu chuẩn bị cơm tối. Bộ dáng cô ta có vẻ tương đối khẩn trương, nhiều lần muốn cầm điện thoại di động, dường như muốn gọi cho tôi hoặc gửi tin nhắn, nhưng cuối cùng đều từ bỏ.
Cách giờ tôi tan sở về nhà còn chưa tới mười phút, Tiểu Đình đã chuẩn bị xong cơm chiều, cô đặt tất cả đồ ăn lên bàn, không có đồ ăn dư toàn bộ đều là mới làm, hơn nữa món ăn rất phong phú đều là thứ tôi rất thích ăn. Trong quá trình nấu ăn, cô ta vô cùng dụng tâm, hơn nữa trên bàn ăn có toàn bộ thức ăn, sau đó còn bày một chai rượu vang đỏ, nhìn thấy bộ dạng này hình như muốn cùng tôi ăn một bữa tối dưới ánh nến.
Sau khi Tiểu Đình chuẩn bị xong mọi thứ, liền ngồi vào bàn chờ tôi tan sở về nhà ăn cơm, ánh mắt còn thường xuyên nhìn đồng hồ trên tường. Xem ra cô hy vọng khi tôi về nhà có thể mang về một bó hoa hồng, đây có lẽ là sự chờ mong trong lòng cô ta.
Qua thời gian tôi về đến nhà hơn năm phút, Tiểu Đình trở nên khẩn trương, hai tay đặt trên bàn, mười ngón tay đan chéo vào nhau, cô ta có vẻ lo lắng khi đan xen các ngón tay vào nhau.
Khi thời gian trôi qua mười phút, khuôn mặt của cô ta có vẽ sợ hãi, bây giờ có lẽ cô ta nhận ra, đừng nói mang về một bó hoa hồng, ngay cả trở về nhà tôi cũng không về là cả một vấn đề. Sau khi suy nghĩ một hồi, cô ta buộc mình phải bình tĩnh lại, có lẽ cô cho rằng tôi đang đi mua hoa cần một chút thời gian nên trễ một chút.
Nhưng khi thời gian vượt quá nửa tiếng, cuối cùng Tiểu Đình cũng không bình tĩnh được nữa, cô đứng dậy đi tới ban công phía trước, mở cửa sổ thò đầu ra ngoài nhìn xung quanh, có lẽ cô ta đang xem trong chung cư có xe của tôi hay không. Cô ta không nhìn thấy xe của tôi ở ban công phía trước nên chạy ra ban công phía sau, nhưng cũng không phát hiện. Cô lại chạy đến ban công phía trước, bởi vì ở ban công phía trước có thể nhìn thấy cổng chính của chung cư, là cổng lớn duy nhất để xe ra vào.
Tiểu Đình cứ như vậy chống vào cửa sổ nhìn ra ngoài. Lúc này tôi chỉ thấy bóng lưng của cô trong màn hình giám sát, nhưng vẫn có thể thấy một ít cử chỉ của cô ta, nhiều lần cô quay đầu nhìn đồng hồ trên vách tường.
Cách giờ tôi về nhà bình thường đã vượt qua một tiếng đồng hồ. Cuối cùng Tiểu Đình cũng không bình tĩnh nữa vội vàng trở lại phòng ngủ cầm điện thoại di động của mình. Sau khi mở điện thoại ra lay quay trái phải, tựa hồ như xem có tin nhắn hay cuộc gọi nhỡ không, nhưng cô ta đã thất vọng.
Tiểu Đình cầm điện thoại di động đi tới trước bàn ăn, dường như muốn gọi cho tôi, cô ta có vẻ không chắc liệu tối nay tôi có làm thêm giờ hay dự định không về nhà. Mà lúc này cô ta lo lắng nhất chính là chuyện này.
Cuối cùng Tiểu Đình cũng không bấm điện thoại, mà tiếp tục ngồi ở bên cạnh bàn ăn chờ, cô ta vẫn không động đến đồ ăn trên bàn, một ngụm cũng không ăn. Thời gian trôi qua đã hơn một tiếng rưỡi, tâm tình cô ta càng lúc càng sa sút, đưa tay sờ mâm thức ăn, cảm giác được đồ ăn đã nguội lạnh.
Có lẽ Tiểu Đình muốn tìm chút việc để làm cho thời gian trôi qua nhanh hơn, hoặc cũng có lẽ muốn bảo trì nhiệt độ cho thức ăn, cô đem đồ ăn xuống nhà bếp, sau đó hâm nóng một lần nữa rồi lấy ra đặt lên bàn, liếc mắt nhìn đồng hồ đã sắp qua hai tiếng rồi, nhưng cô vẫn ngồi ở bàn ăn chờ.
Khi tôi nhìn thấy bộ dáng của Tiểu Đình trong video, trong lòng tôi không khỏi dâng lên một tia áy náy, tôi không nghĩ đến tình trạng này, nhưng khi nghĩ đến hình ảnh đêm đó cô ta với ba chồng làm tình điên cuồng, còn có bộ dáng của mình trần trụi dính đầy tinh dịch nằm trên giường đau xót, cái loại cảm giác áy náy này lại biến mất vô tung vô ảnh.
Khi thời gian dừng lại lúc 9 giờ tối, đã vượt qua giờ tôi bình thường về nhà hơn ba tiếng, thậm chí đã đến thời gian ngủ của chúng tôi buổi tối, cuối cùng Tiểu Đình cũng chấp nhận sự thật, đó là tôi sẽ không trở về tối nay. Cô liếc nhìn những thức ăn đầy bàn đã được chuẩn bị tỉ mỉ, nhìn thoáng qua chai rượu vang đỏ còn chưa mở nắp, rốt cuộc cô nhịn không được nằm sấp trên bàn khóc lớn lên. Tiếng khóc của cô ta rất phức tạp, ít nhất tôi nghe một số cảm xúc đan xen trong đó, có thất vọng, buồn bã, phẫn uất và tất nhiên cũng có hối hận.
Tiểu Đình không biết mình đã khóc bao lâu, khi cô ngẩng mặt lên, tóc mái trước trán dính vào khuôn mặt của cô ta và khuôn mặt đã ướt nước mắt. Cô ta vừa nức nở khóc vừa đi vào nhà tắm, mở vòi nước vừa rửa mặt vừa sụt sùi.
Sau khi rửa mặt xong, đôi mắt Tiểu Đình sưng đỏ đi ra ngoài, nhìn trên bàn ăn đầy ắp đồ ăn chưa được dọn dẹp, cuối cùng cô ta thở dài. Cô ta bắt đầu lặng lẽ dọn dẹp bàn ăn, sau khi bưng thức ăn vào bếp, cô đổ tất cả thức ăn vào thùng rác, nhưng khi cô ta đổ hết những món ăn này, tôi không thấy sự tức giận hay đau lòng trên mặt cô ta, chỉ có thất vọng.
Sau khi đổ tất cả đồ ăn, Tiểu Đình để túi rác ở ngoài cửa. Sau khi thu dọn xong cô ta nằm trên giường, toàn bộ gian phòng lâm vào bóng tối, chỉ là thỉnh thoảng vẫn có thể nghe được tiếng nức nở mơ hồ truyền đến.
Tôi nhấp chuột và tua nhanh, dường như Tiểu Đình thức cả đêm. Buổi sáng lúc thức dậy trông cô ta khá hốc hác, cuộc sống của cô ta vẫn như ngày trước, ngoại trừ một điểm, buổi sáng lúc thức dậy cô không có trang điểm, cứ như vậy ở nhà không ngừng làm việc, đến chiều cô ta lại ra ngoài.
Nhìn thấy cô ta ra khỏi nhà, trong lòng tôi không khỏi có chút khẩn trương, Tiểu Đình bị tôi kích động chẳng lẽ đi tới chỗ ba chồng sao? Nhưng khi ở nhà, tôi không thấy cô ta gọi cho ông, nếu cô ta đến nhà ông, sẽ gọi cho ông, có lẽ sau khi rời khỏi nhà sẽ gọi cho ông.
Đang lúc tôi suy nghĩ lung tung thì hơn nửa tiếng sau cửa trong nhà mở ra, Tiểu Đình đã về nhà, trong tay mang theo túi lớn túi nhỏ đồ đều là rau và thịt. Điều này cũng không có gì lạ, bàn ăn thịnh soạn như tối hôm qua đã tiêu hao gần hết nguyên liệu nấu ăn trong nhà.
Sau khi Tiểu Đình trở về, lấy mu bàn tay lau trán một chút. Lúc này đầu cô ta đầy mồ hôi, hơn nữa dường như là lần đầu tiên cô ta không trang điểm mà ra khỏi nhà, thật ra thì cô ta vẫn xinh đẹp cho dù không trang điểm, ngược lại còn có một loại vẻ đẹp tự nhiên.
Tiểu Đình nhìn đồng hồ, cảm thấy vẫn còn sớm, cô ta đi vào nhà tắm chuẩn bị rửa tay, cô do dự khi nhìn thấy mặt của mình qua gương. Sau khi rửa mặt xong, Tiểu Đình lấy mỹ phẩm trang điểm ra bắt đầu trang điểm cho mình. Lúc này đã là buổi chiều, trong nhà không có người, nếu như không chuẩn bị ra ngoài buổi tối, như vậy cô ta trang điểm chính là để cho tôi xem, nếu cô chuẩn bị ra ngoài, như vậy là để cho người khác xem.
Sau khi trang điểm xong, Tiểu Đình lại bắt đầu nấu cơm, buổi sáng và buổi trưa, cô ta chỉ làm cho mình đồ ăn thanh đạm đơn giản, những món như bánh hấp, bánh dẻo các loại thức ăn cũng là đồ ăn chay, điều đó không có nghĩa là cô ta bạc đải mình, bởi vì chế độ ăn uống của riêng cô là như vậy, để bảo trì một vóc dáng đẹp và không ăn thịt.
Tiểu Đình bắt đầu thu dọn những đồ ăn cô ta mua về, mà những món ăn hôm nay không giống như ngày hôm qua, tuy không giống nhưng vẫn là những thứ tôi thích, cô làm xong tất cả các món ăn và đặt lên bàn, sau đó cô cũng lấy ra chai rượu vang đỏ chưa mở nấp tối qua.
Sau khi chuẩn bị xong mọi thứ, Tiểu Đình lại ngồi vào bàn ăn bắt đầu chờ, hơn nữa số lần cô nhìn đồng hồ rõ ràng so với tối hôm qua còn nhiều hơn, hơn nữa thỉnh thoảng chạy ra phía trước và phía sau ban công nhìn, biểu tình theo thời gian trôi qua không ngừng biến hóa.
Khi thời gian dừng lại hơn chín giờ tối, tôi vẫn chưa về nhà, lần này cô ta phản ứng dường như đã có chuẩn bị tâm lý, không gào khóc như tối hôm qua, mà chỉ rơi vài giọt nước mắt, tuy rằng nước mắt ít nhưng không có nghĩa là cô ta không thương tâm, mà là đang cố gắng khống chế bản thân.
Tiểu Đình ở giữa chừng lại hâm nóng đồ ăn, chỉ là cuối cùng cô ta vẫn đem tất cả đồ ăn đổ đi. Sau khi thu dọn mọi thứ cô ta không có ra ngoài, mà an tĩnh nằm ở trên giường, trong đêm đen kịt này, không biết bao nhiêu lần cô ta khóc nức nở và thở dài.
Nhìn thấy cảnh này tôi vội vàng tăng tốc quay hết video, hai ngày kế tiếp vẫn như cũ, mỗi buổi sáng cô ta ở nhà, buổi chiều ra ngoài mua đồ ăn, tỉ mỉ chuẩn bị cơm nước cẩn thận rồi đợi tôi về nhà, nhưng kết cục không thể nghi ngờ đều là đổi lấy thất vọng, cuối cùng là thương tâm đổ đồ ăn đi. Kỳ thật những đồ ăn này ăn mấy bữa cũng không có vấn đề gì, không biết trong lòng cô ta nghĩ như thế nào.
Nhìn thấy vậy trong lòng tôi rất phức tạp, mỗi tối Tiểu Đình đều như thế, đều tỉ mỉ chuẩn bị, kiên nhẫn chờ, cuối cùng đổi lấy thất vọng, tôi chỉnh thời gian quay video sang sáng ngày thứ năm…
truyện nên kết thúc từ lúc con v mặc áo cưới trên đảo r th ck rơi xuống vực . tác viết con v hiền thê thục đức r tình yêu vs th ck các kiểu. đến vs bố c vì td ko vì ty mà chấp nhận mặc áo cưới . nên về sau càng viết hình tượng n càng nát . cùng lắm là đến lúc bị phát hiện camera cũng nên kết thúc .
còn phần kết tác viết , là thành con v vs bố c yêu nhau r , th c thay hàng của ô bố vào chỉ là thành con rối giữa bố và con v thôi . làm còn phải kêu to cho ô bố nghe . từ tâm lý đến thể xác đều là của ô bố r. càng đọc về sau càng gây ức chế :)))
Viết tiếp phần 2 đi bạn.hay quá
Con cặc được lấy từ lão bố. Ghép cho thằng con. Nên con vk nó mới chắc chắn là không còn quan hệ với lão bố nữa rồi.
Viêt về lãng băng sương di bạn
Nhật ký dẫn sói vào nhà là truyện về lãnh băng sương đó bạn
Thì cứ m bự hơn rồi thì đâu còn thèm của ổng nữa