Tôi Làm Nguyệt Lão Cho Cha Và Vợ Của Mình – Truyện SEX Bố Chồng con dâu – update Chương 400 HẾT

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Tôi Làm Nguyệt Lão Cho Cha Và Vợ Của Mình – Truyện SEX Bố Chồng con dâu – update Chương 400 HẾT

Tác Giả:

Chương 375​

Sau khi đến công ty, Lãnh Băng Sương đã sớm ở đó, cô ngồi giải thích rất nhiều điều cho tôi, ý của cô dường như sẽ không trở lại công ty trong một thời gian dài, đương nhiên cô cũng không nói là đi đâu.

Lãnh Băng Sương vẫn là bộ dáng lạnh như băng, nhìn bộ dáng cô dặn dò sự tình công ty, có vẻ rất lo lắng, trong khoảng thời gian tôi nằm viện, vẫn là cô quản lý công ty, hiện tại rốt cục cô cũng có thể buông tay.

Cho đến nay tôi có một số cảm xúc đặc biệt đối với Lãnh Băng Sương, nhưng ẩn trong tim tôi, tôi nghĩ rằng tôi là một người sống độc tôn về tình cảm, sẽ không động tâm với người phụ nữ khác. Nhưng đối với cô là ngoại lệ, tôi tin rằng bất kỳ người đàn ông nào cũng không thể cưỡng lại sự quyến rũ của cô.

“Lãnh tổng, cô… Tại sao cô lại đối xử tốt với tôi như vậy?” Sau khi Lãnh Băng Sương giải thích cho tôi một số chuyện, rốt cục tôi nhịn không được thốt ra những lời này, trong nháy mắt tôi có chút hối hận, nhưng câu hỏi này tôi vẫn luôn muốn biết.

Vô luận là cho công việc của tôi, hay là lúc tôi nằm viện, Lãnh Băng Sương đã giúp đỡ tôi một cách quên mình, dựa theo đạo lý mà nói, chưởng quản công ty, cô có thể tìm nhân tài ưu tú hơn tôi, tại sao phải chọn tôi, hơn nữa trong thời gian nằm viện, cô tự mình quản lý công ty chờ tôi xuất viện tiếp nhận công ty, tất cả những điều này khó tránh làm cho tôi có chút suy nghĩ lung tung. Mặc dù tôi nghĩ rằng khả năng Lãnh Băng Sương thích tôi rất là nhỏ, nhưng trong lòng tôi vẫn có một chút kỳ vọng.

“Tôi không muốn nói bất cứ điều gì làm tổn thương anh. Tôi đã từng nói với anh rằng anh rất giống anh ấy. Cho dù là tính cách hay trải nghiệm, đối tốt với anh có lẽ là một tác dụng bù đấp ở trong lòng tôi đi.” Sau khi Lãnh Băng Sương nghe tôi nói, vẻ mặt của cô không thay đổi, chỉ trầm tư một lúc rồi nói, cho dù cô phải đối mặt với điều gì, cô vẫn ổn trọng.

Sau khi nghe lời giải thích của Lãnh Băng Sương, tôi không hỏi nữa, chỉ khẽ mỉm cười. Kỳ thật trong lòng vẫn có chút chua xót, tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng từ đầu đến cuối tôi chỉ là một người thay thế. Thực ra, tôi rất tò mò về con người trong lòng Lãnh Băng Sương, anh ấy là người như thế nào? Hơn nữa cô ta nói trải nghiệm của anh ấy rất giống với tôi, điều này làm cho tôi phải tò mò, nhưng tôi không dám hỏi lại.

Lãnh Băng Sương nói xong liền đứng dậy chuẩn bị rời đi. Lần này cô ta mặc một bộ áo gió tương đối rộng thùng thình, lúc cô ta đứng dậy, tôi đột nhiên phát hiện một chi tiết nhỏ, đó là cái bụng cô có vẻ hơi nhô lên, rất nhỏ, nếu như không phải tôi cách cô ta gần như vậy, căn bản cũng không phát hiện ra. Hơn nữa lần trước cô đến bệnh viện thăm tôi, tôi cảm giác được tựa hồ như cô có chút mập lên, chỉ là mập không giống bình thường, hơn nữa nhìn bóng lưng cô, mông có vẻ cũng đầy đặn tròn trịa hơn, dựa theo đặc tính của nữ nhân, đây giống như là điềm báo đang mang thai a, hơn nữa ở trong đám bảo vệ của cô, có một nữ nhân trung niên lớn tuổi có vẻ không hợp với nghề bảo vệ, trước đây không có người như vậy trong đám vệ sĩ lạnh lùng và băng giá.

Trong khoảng thời gian này , tôi quản lý công ty của Lãnh Băng Sương, điều này khiến cho tôi đặc biệt chú ý đến từng chi tiết, qua những chi tiết này, tôi đã học hỏi được rất nhiều điều, chẳng lẽ tôi nhìn lầm? Tôi lắc lắc đầu, đuổi ý nghỉ đó đi, có lẽ gần đây thân thể Lãnh Băng Sương không được khỏe, cũng có lẽ là gần đây cô thật sự mập ra, cô còn chưa kết hôn, làm sao có thai được? Tôi tự cười nhạo mình.

Lãnh Băng Sương rời đi, ở công ty tôi bắt đầu xem xét các tài liệu khác nhau của công ty trong khoảng thời gian này, đồng thời tôi gọi cho giám đốc bộ phận kỹ thuật và bắt đầu cải tạo văn phòng của tôi và khách sảnh phía sau văn phòng, như đổi giường nhỏ thành giường lớn, tăng thêm rất nhiều đồ dùng gia đình v.v… Những thứ này đều là tôi vừa mới nói với Lãnh Băng Sương, chờ sau khi cải tạo xong, nơi này có lẽ chính là nhà của tôi. Ngôi nhà ban đầu, tôi đã không còn cảm giác như mình có nhà nữa. Mở màn hình trên điện thoại và nhìn vào vũng máu trong màn hình là tôi phải cảnh giác cả đời.

Đến tối điện thoại của cô ta vẫn gọi tới như trước, tôi suy nghĩ một hồi rồi nói cho cô ta biết tôi có rất nhiều việc phải làm, tối nay không về nhà. Thật ra, trong điện thoại, tôi rất muốn nói tôi sẽ không về cái nhà đó nữa, nhưng cuối cùng tôi đã thay đổi giai điệu của mình.

Dựa theo kế hoạch ban đầu của tôi, sau này tôi sẽ sống ở trong công ty, nếu Hạo Hạo về nhà hoặc có cha mẹ vợ đến, hoặc là đi thăm cha mẹ vợ v.v., tôi mới về nhà. Dù sao ở trước mặt cha mẹ vợ, chúng tôi vẫn phải đóng vai một cập vợ chồng hạnh phúc, ở trước mặt Hạo Hạo, chúng tôi phải diễn tốt một đôi cha mẹ hài hòa.

Sau khi cô ta nghe tôi nói qua điện thoại, trầm mặc một hồi liền đáp ứng. Sau khi cúp điện thoại, tôi tiếp tục làm việc. Lúc này chỉ có công việc mới có thể làm tê liệt bản thân mình.

Sau khi tan sở, các đồng nghiệp lần lượt chào tôi, dựa theo cách nói của bọn họ, chờ sau khi tôi bình phục lại tổ chức cho tôi một bữa tiệc chiêu đãi. Lãnh Băng Sương phát ra thông báo là tôi bị tai nạn xe cộ, cô giữ bí mật cho tôi, nguyên nhân dẫn đến tai nạn của tôi chỉ có cô, Tiểu Đình và ông ta biết.

Đến tối quả nhiên giống như tôi lo lắng, Tiểu Đình tới công ty. Sau khi tiến vào văn phòng của tôi, cô trực tiếp ngồi trên ghế sô pha, một hồi nhìn điện thoại di động của mình, một hồi nhìn tôi, hơn nữa có mang đến một ít cơm tối, nhưng tôi không thèm ăn.

Từ sau khi cô ta đến, tâm tư của tôi không cách nào tập trung vào công việc, bởi vì đại đa số thời gian cô ta đều nhìn chằm chằm vào mặt tôi, tuy rằng cách tôi rất xa, nhưng tôi luôn cảm giác có hai đạo nhãn quang nóng bỏng đang bắn lên mặt tôi, làm cho tôi cảm thấy rất khó chịu.

“Tôi đã ăn đồ ăn mang đi rồi, hiện tại không có đói, đêm nay tôi rất bận, cô sớm về đi…” Cuối cùng bị ánh mắt cô ta nhìn chằm chằm tôi không thể chịu nổi nữa, tôi mở miệng nói, chỉ là thanh âm rất bất đắc dĩ.

Tiểu Đình nghe tôi nói, liền ngồi ở đó lắc đầu, không nói lời nào.

Tôi tiếp tục làm việc, chớp mắt đã đến 10 giờ tối, đã vượt qua thời gian nghỉ ngơi bình thường, Tiểu Đình vẫn ngồi ở chỗ đó bất động. Tôi duỗi lưng một cái, dù sao nằm trên giường bệnh hơn một tháng, thân thể tôi có chút ăn không tiêu, toàn thân cảm giác rất mỏi.

“Em mát xa cho anh nha…” Lúc này Tiểu Đình mới nói, tựa hồ như cảm giác được tôi đang mỏi, quả thật hiện tại tôi thật hy vọng có người mát xa vai và lưng cho tôi. Nhưng sau khi nghe cô ta nói, tôi không khỏi nhớ tới đêm đó cô ta dùng đầu lưỡi và vú mát xa chuyển vùng toàn thân cho ông ta, cả người tôi nổi da gà lập tức mất hứng thú.

“Không cần…” Ngữ khí của tôi có hơi tệ, hiện tại mỗi một câu quan tâm của cô ta đều làm cho tôi liên tưởng đến hai người, điều này khiến cho tôi cảm thấy ớn lạnh trong lòng, nó đã trở thành một chướng ngại tâm lý, cứ tiếp tục như vậy quan hệ của chúng tôi vĩnh viễn ở điểm băng giá không cách nào hóa giải. Chuyện này dường như là một cái gai trong tim tôi, nhổ cách nào cũng không rút ra được.

“Cô còn chưa về nhà sao…” Tôi nhìn đồng hồ và nói với cô ta.

“Anh ở đâu thì em ở đó… Ban ngày em không quấy rầy anh, ban đêm em sẽ ở cạnh anh…” Tiểu Đình nhìn tôi một cái, cúi đầu nói.

Đến bước này tôi có muốn trở thành một kẻ vô lại với cô ta không? Cách tiếp cận này của cô ta đã không làm cho tôi xúc động, mà chỉ làm cho tôi phản cảm.

“Vậy cô cứ chờ ở đây đi, đừng vào phòng nghỉ…” Sau khi nói xong câu đó, tôi cầm đồ của tôi đi vào phòng nghỉ, đóng chặt cửa phòng lại, đáng tiếc tôi quên gắng thêm khóa cửa phòng nghỉ, nếu như có thể khóa trái từ bên trong thì tốt rồi, tôi sợ cô ta nửa đêm sẽ lén tiến vào leo lên giường của tôi.

Dù sao cửa phòng làm việc có khóa, tôi cũng không nghỉ khóa cửa phòng nghỉ, không ngờ cô ta lại ở đây. Tôi tìm chung quanh, cũng không tìm được cái gì có thể chặn cửa phòng, cuối cùng phải bỏ cuộc.

Tôi cởi đồ, nằm trên giường, nhìn bầu trời đầy sao rực rỡ ngoài cửa sổ, trong lòng có cảm xúc đan xen.

Cửa phòng làm việc và phòng nghỉ có một cửa sổ nhỏ, văn phòng bên kia đã tối đen, nếu cô ta rời đi, bước ra khỏi cửa sẽ không có gì trở ngại, có lẽ cô ta sẽ rời đi, nếu cô ta dám vào phòng nghỉ trèo lên giường của tôi, tôi sẽ ra ngoài tìm một khách sạn ở.

Đến giai đoạn hiện tại, chỉ cần trong đầu hiện lên cảnh hai người anal sex, trong lòng tôi liền tức giận vạn phần, mỗi lần trong lòng mình đều bị dao động, tôi đều lấy tấm ảnh máu chảy đầm đìa kia trong điện thoại di động ra xem, làm cho nội tâm của mình kiên định trở lại.

Thời gian trôi qua từng phút, không biết qua bao lâu, rốt cục tôi ngủ thiếp đi…

3.6 7 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
23 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Đen

truyện nên kết thúc từ lúc con v mặc áo cưới trên đảo r th ck rơi xuống vực . tác viết con v hiền thê thục đức r tình yêu vs th ck các kiểu. đến vs bố c vì td ko vì ty mà chấp nhận mặc áo cưới . nên về sau càng viết hình tượng n càng nát . cùng lắm là đến lúc bị phát hiện camera cũng nên kết thúc .
còn phần kết tác viết , là thành con v vs bố c yêu nhau r , th c thay hàng của ô bố vào chỉ là thành con rối giữa bố và con v thôi . làm còn phải kêu to cho ô bố nghe . từ tâm lý đến thể xác đều là của ô bố r. càng đọc về sau càng gây ức chế :)))

Congpq

Viết tiếp phần 2 đi bạn.hay quá

Sssss

Con cặc được lấy từ lão bố. Ghép cho thằng con. Nên con vk nó mới chắc chắn là không còn quan hệ với lão bố nữa rồi.

Minh

Viêt về lãng băng sương di bạn

Haha

Nhật ký dẫn sói vào nhà là truyện về lãnh băng sương đó bạn

Lùn lun

Thì cứ m bự hơn rồi thì đâu còn thèm của ổng nữa