Tôi Làm Nguyệt Lão Cho Cha Và Vợ Của Mình – Truyện SEX Bố Chồng con dâu – update Chương 400 HẾT

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Tôi Làm Nguyệt Lão Cho Cha Và Vợ Của Mình – Truyện SEX Bố Chồng con dâu – update Chương 400 HẾT

Tác Giả:

Lượt Xem: 11186 Lượt Xem

Chương 387​

Đêm hôm sau khi tôi và Tiểu Đình nói xong chuyện của ông, tôi có một số việc phải làm, vì vậy tôi đã sử dụng máy tính xách tay trên bàn cà phê để viết một ít văn bản và cô không ngừng đem trà nước, hoa quả bày lên bàn trà và ở bên tôi mọi lúc. Trong khoảng thời gian này, tôi thực sự cảm thấy mình được hưởng thụ đãi ngộ giống như hoàng đế, trà đến há miệng uống, không biết đây chỉ là tạm thời như vậy, hay là định cả đời của cô.

Tiểu Đình cứ ngáp bên cạnh tôi, ngồi trên ghế sô pha gọt cam cho tôi, gọt táo cho tôi, đặt tất cả trái cây đã gọt xong bên cạnh tôi, không dám quấy rầy tôi.

“Cô buồn ngủ thì đi ngủ trước đi…” Sau khi làm một hồi, tôi nói với Tiểu Đình.

“Không sao, em còn kiên trì được…” Tiểu Đình lắc đầu mỉm cười nói, bộ dáng của cô thật sự đã trở về lại quá khứ, nếu như ở giữa không có phát sinh chuyện này… thì tốt biết bao. Tôi đã trải qua quá nhiều chuyện từ đầu đến giờ, được nhiều mà mất cũng nhiều, giữa những gì được và mất nên được đo lường.

“Đúng rồi, hôm qua bảo cô gọi điện thoại cho ông ta, hỏi tình hình gần đây của ông, cô có gọi chưa? Bây giờ ông ấy như thế nào?” Công việc của tôi cũng sắp xong, tôi gõ bàn phím bằng cả hai tay, nhìn chằm chằm vào màn hình, giả vờ như vô tình nói.

“Có, bố không có ở trên đảo, sau khi anh xảy ra chuyện, bố đã bỏ việc ở đảo, đi rồi!” Sau khi Tiểu Đình nghe tôi nói, vẻ mặt đơ ra một lúc, sau đó thấp giọng nói.

Câu trả lời của Tiểu Đình khiến cho tôi có chút bất ngờ, sao ông ta lại từ chức công việc ở tiểu đảo? Công việc đó thực sự rất nhàn nhã, hơn nữa ông ta cũng thích công việc ở hòn đảo, liệu có quan hệ nhân quả nào giữa việc này và tai nạn của tôi không? Có lẽ đã xảy ra quá nhiều chuyện trên hòn đảo, có những hoài niệm ngọt ngào khiến cho ông ta lưu luyến nhớ nhung, cũng có những hồi ức đau buồn về vụ tai nạn giữa ông ta và tôi, ông ta từ chức công việc của hòn đảo là dự định nói lời tạm biệt với quá khứ sao? Vậy bây giờ ông ta sống ở đâu?

Ngón tay tôi dừng lại trên bàn phím, nhìn Tiểu Đình. Bởi vì kết quả quá bất ngờ, tôi không hề nghĩ tới.

“Bố không có nói…” Tiểu Đình nhìn tôi một cái liền cúi đầu, trong tay không ngừng nghịch quả cam.

“Chờ qua hai ngày rồi nói sau…” Trước mắt tôi chỉ có thể trả lời Tiểu Đình như vậy.

Ông có mất tích không? Ông nghỉ việc ở tiểu đảo, rời khỏi tiểu đảo, hiện tại sống ở nơi nào cũng không nói cho Tiểu Đình biết, có lẽ ông đang trốn tránh chúng tôi, có thể là đang tránh ánh đèn sân khấu, có lẽ ông tính vĩnh viễn không liên lạc với chúng tôi.

Đối với cha tôi, có thể không nhìn thấy ông ta nữa tự nhiên là tốt nhất, để cho tôi cùng Tiểu Đình trải qua thế giới của chúng tôi, trải qua những thăng trầm này, tôi thật sự có chút sợ. Cho dù cô ta cùng cha tôi thật sự có thể an phận thủ thường, nhưng hai người chỉ cần ở cùng một chỗ một mình, trong lòng tôi vĩnh viễn không bao giờ cảm thấy yên tâm.

Và ông ta đã làm được bao nhiêu tiền? Đã tiết kiệm được bao nhiêu? Ông đã cho chúng tôi tất cả số tiền ông ấy tiết kiệm được, ông đang ở trong khu vực địa phương hay ngoài thành phố? Ông ta đang chờ tôi gọi riêng cho ông ta sao? Tôi quyết định gác vấn đề này sang một bên.

Lăn lộn như vậy qua một tuần, trong khoảng thời gian này tôi không có nhắc tới chuyện của ông ta với Tiểu Đình, nhưng không có nghĩa là trong lòng tôi không quan tâm đến ông, chỉ là tôi không biết mở miệng như thế nào, tôi cũng không có bảo cô gọi điện cho ông ta, cũng không biết cô có chủ động gọi cho ông ta hay không.

Trong khoảng thời gian này, mỗi ngày Tiểu Đình đều sống cùng một chỗ với tôi, mỗi ngày cô đều tìm đề tài trong thời gian rảnh rỗi của tôi, cố gắng tìm các chủ đề mà chúng tôi đã đánh mất trong hai năm qua, theo thời gian trôi qua, công việc lại bận rộn, từ từ tôi quên dần phần đau đớn kia, cuối cùng cũng từ từ lành và dịu đi.

“Gần đây cô có liên lạc với ông không?” Đến tối hai chúng tôi nằm trên giường chơi điện thoại di động, mắt nhìn chằm chằm màn hình điện thoại tôi nói với Tiểu Đình, mặt cô tựa vào vai tôi xem tôi chơi game.

Sau khi nghe tôi nói, bả vai tôi cảm giác được rõ ràng thân thể Tiểu Đình nhẹ run lên, tựa hồ như cô có chút khẩn trương. Nhìn thấy phản ứng của cô, tôi biết cô đã liên lạc với ông ta, nhưng cho dù liên lạc qua thì sao? Tôi cũng không có nói việc liên lạc với ông ta phải được sự đồng ý của tôi.

“Đã có liên lạc một lần…” Tiểu Đình dừng lại một lúc và trả lời.

“Cô không có hỏi địa chỉ của ông sao?” Điều tôi quan tâm chính là vấn đề này, Tiểu Đình không trả lời mà chỉ dụi mặt vào cánh tay tôi, khẽ lắc đầu phủ nhận.

Kế tiếp trong phòng lâm vào im lặng, sau khi chơi điện thoại di động một hồi, tôi và Tiểu Đình tắt đèn đi ngủ, Mỗi tối trước khi đi ngủ, tay cô đều nhẹ nhàng vuốt ve lồng ngực tôi, không biết thủ pháp của cô là học được trên mạng hay là cùng ba chồng rèn luyện, hay là nói thân thể của tôi trở nên mẫn cảm, mỗi buổi tối đều trêu chọc thiêu đốt dục hỏa trong lòng tôi, nhưng cuối cùng tôi vẫn khắc chế được.

Không phải tôi không có ham muốn tình dục, mà là tôi đang chờ, hiện tại còn chưa phải lúc, có lẽ tôi đang chờ thân thể Tiểu Đình theo thời gian trở nên trong sạch trở lại, có lẽ là nội tâm của mình còn chưa vượt qua cửa ải cuối cùng. Nếu như cùng cô phát sinh quan hệ tình dục chính là chấp nhận cô trở lại với tôi một lần nữa, nói tóm lại tôi một mực chờ, hơn nữa trong lòng tôi còn có một lý do khác, chỉ là mình không muốn thừa nhận mà thôi.

Từ sau khi mình tự hại mình bị thương, hạ thể của mình rốt cuộc như thế nào? Có phải có thể tiến hành sinh hoạt tình dục bình thường hay không, tuy rằng đôi khi tôi có thể cương cứng như một cái trụ kình thiên, nhưng không biết đến lúc đó mình có thể kiên trì được bao lâu, có phải nó chỉ là một đầu súng sáp không? Nhìn được không dùng được? Mình hơi sợ phải đối mặt với thực tế, có lẽ sau khi bị thương, mình đã không còn tốt như trước.

Thời gian trôi qua từng ngày, cuộc sống giữa tôi và Tiểu Đình mỗi ngày đều bằng tốc độ cực nhỏ kéo gần khoảng cách. Cô đang cố gắng, tôi cũng đang cố gắng, tôi không hỏi thăm chuyện giữa hai người nữa, bên kia tôi cũng không có ý định quản ông ta. Dù sao đã gần 60 rồi, không cần người chiếu cố, nếu như ông nguyện ý trở về, nếu như ông còn chờ tôi chủ động gọi điện thoại cho ông, tôi thật sự làm không được, nhiều nhất là để cho cô hỏi một chút. Hai người không giống nhau, khoảng cách giữa tôi và cha tôi, như thể cả đời này không thể xóa được, thời gian không thể hàn gắn vết nứt giữa chúng tôi.

Qua ước chừng ba tháng sau. Lúc này thời tiết đã chuyển lạnh, mỗi ngày Tiểu Đình ở bên tôi, hầu như cô không có thời gian rảnh rỗi, thật sự đã thực hiện lời hứa của mình. Tôi cũng dần dần yên tâm, mỗi buổi tối cô đều có ám chỉ cầu hoan, nhưng tôi vẫn ẩn nhẫn kìm chế, có lẽ cô cho rằng tôi còn chưa hoàn toàn bình phục, cô sẽ không nghĩ đến điều đó nữa.

Trước và sau kỳ kinh nguyệt của Tiểu Đình là thời điểm ham muốn tình dục của cô mạnh nhất, sắc mặt sẽ trở nên đỏ bừng, trạng thái tinh thần có chút không bình thường, các triệu chứng của cô luôn tồn tại, nếu không có sự nuôi dưỡng của ba chồng, dục vọng của cô đã tích tụ tới đỉnh, nhưng tôi không muốn thỏa mãn cô, để xem cô sẽ làm gì. Cô đã cố chịu đựng hết sức có thể và cô chưa bao giờ có hành vi ngoại tình nào, chỉ là thỉnh thoảng cô thủ dâm ở trong nhà tắm, hơn nữa có đôi khi, cô nằm bên cạnh tôi thủ dâm, cô biết trong nhà có camera sẽ bị tôi phát hiện, nhưng lại không muốn tránh. Thứ nhất là bởi vì cô thật sự không chịu nổi, cần thủ dâm để giải tỏa, thứ hai có lẽ cô muốn chứng minh rằng bây giờ chuyện gì cô cũng không muốn giấu tôi, đều sẽ nói cho tôi biết, bảo trì con người thật của mình ở trước mặt tôi.

Kỳ thật tôi quyết định tốt rồi, còn chưa đầy một tuần nữa, chính là ngày thứ 100 tôi xuất viện, đợi đến ngày đó, tôi sẽ cùng Tiểu Đình một lần nữa sống đời sống tình dục để kiểm tra chức năng tình dục của mình hiện tại như thế nào. Mặc kệ như thế nào mình nhất định phải tiếp nhận hiện thực, thực tế, không chỉ có cô bị trầm cảm mà cả tôi nữa. Tôi không biết tại sao sau khi bình phục, nhu cầu tình dục của tôi lại mạnh mẽ hơn trước.

Trong khoảng thời gian này, mình cũng tìm ra rất nhiều vấn đề và dự định sẽ hỏi lại Tiểu Đình khi có thời gian.

Mới chưa đến một tuần, tôi nhận được một cuộc gọi, cuộc gọi này đã thay đổi tất cả cuộc sống hiện tại của tôi, cũng thay đổi nửa cuộc đời sau của tôi…

3.6 7 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
23 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Đen

truyện nên kết thúc từ lúc con v mặc áo cưới trên đảo r th ck rơi xuống vực . tác viết con v hiền thê thục đức r tình yêu vs th ck các kiểu. đến vs bố c vì td ko vì ty mà chấp nhận mặc áo cưới . nên về sau càng viết hình tượng n càng nát . cùng lắm là đến lúc bị phát hiện camera cũng nên kết thúc .
còn phần kết tác viết , là thành con v vs bố c yêu nhau r , th c thay hàng của ô bố vào chỉ là thành con rối giữa bố và con v thôi . làm còn phải kêu to cho ô bố nghe . từ tâm lý đến thể xác đều là của ô bố r. càng đọc về sau càng gây ức chế :)))

Congpq

Viết tiếp phần 2 đi bạn.hay quá

Sssss

Con cặc được lấy từ lão bố. Ghép cho thằng con. Nên con vk nó mới chắc chắn là không còn quan hệ với lão bố nữa rồi.

Minh

Viêt về lãng băng sương di bạn

Haha

Nhật ký dẫn sói vào nhà là truyện về lãnh băng sương đó bạn

Lùn lun

Thì cứ m bự hơn rồi thì đâu còn thèm của ổng nữa