Tôi Làm Nguyệt Lão Cho Cha Và Vợ Của Mình – Truyện SEX Bố Chồng con dâu – update Chương 400 HẾT
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Tôi Làm Nguyệt Lão Cho Cha Và Vợ Của Mình – Truyện SEX Bố Chồng con dâu – update Chương 400 HẾT
Tác Giả: markoleq
Danh Mục: Bạo Dâm, Biến Thái, Gái Xinh, Ông Già, Truyện Sex Ngoại Tình, Truyện Sex Người Lớn, Vụng Trộm
Lượt Xem: 9773 Lượt Xem
Đến đêm hôm sau, trong sự chờ đợi của cha, Tiểu Đình lại tiến hành một lần quan hệ tình dục bằng chân với ba chồng, vẫn như lần trước, không có đột phá và tiến triển gì mới. Nếu như có tiến triển gì, đó là lúc hai người thân thiết càng thêm buông lỏng, không còn xấu hổ và lảng tránh như trước. Chỉ là hai người chỉ giới hạn ở chân giao nàng cho cha giao tiếp mà thôi, ông vẫn không có đột phá nửa người trên của nàng, càng không có chân chính chèn vào nàng, để hoàn thành bước cuối như tôi chờ mong. Mỗi buổi sáng và buổi tối Tiểu Đình vẫn gọi điện thoại quan tâm tôi như thường lệ, dường như cảm giác tội lỗi trong lòng nàng đã vơi đi đôi chút.
Do sự thỏa mãn và nuôi dưỡng ham muốn của nhau, mỗi ngày Tiểu Đình và ba chồng có hồng quang đầy mặt. Tình trạng thương tích của ông cũng ngày một cải thiện, và lượng cơm của ông thậm chí còn nhiều hơn trước. Khoảng cách giữa hai người hoàn toàn đã vỡ, mỗi ngày ở trong màn hình nhìn hai người sinh hoạt và thân thiết ở nhà, giống như một đôi vợ chồng, mà tôi là người chồng vẫn lẻ bóng ở đây phảng phất như trở thành người ngoài. Mỗi ngày hai người tiến hành tiếp xúc thân mật, nàng cũng vẫn kiên trì giữ vững "cấm địa" của mình.
Trong chớp mắt, khoá đào tạo của tôi ở Thẩm Dương cũng kết thúc và tôi có thể về nhà. Ngay đêm trước khi tôi về nhà, hai người liên tiếp tiến hành hai lần tiếp xúc thân mật, hai lần cha xuất tinh, hai lần Tiểu Đình tiết thân, đây là lần đầu tiên! Trước kia một ngày chỉ giới hạn một lần mà thôi. Có lẽ vì sợ sau khi tôi về nhà, hai người rất ít có cơ hội tiếp xúc, cho nên nên cả hai đã tận hưởng khoảng thời gian "sung sướng" của đêm cuối cùng một cách trọn vẹn.
Sau một ngày dài đi tàu lửa, cuối cùng tôi cũng về đến nhà. Vì Tiểu Đình phải chăm sóc cho cha ở nhà, cho nên lần này nàng không đến nhà ga đón tôi. Tôi lê cơ thể mệt mỏi trở về nhà, cuối cùng nhìn thấy mặt của Tiểu Đình và cha, hai người hồng quang đầy mặt, quả thật so với trong camera giám sát thấy chân thật rõ ràng hơn. Có lẽ đây là lần đầu tiên hai người đối mặt với tôi sau khi chính thức xác nhận mối quan hệ thân mật với nhau, lúc tôi bước vào cửa, ánh mắt của hai người có chút né tránh và ngượng ngùng, nhưng sau khi trao đổi vài câu quan tâm nhau, hai người đều khôi phục bình thường.
Để nghênh đón sự trở lại của tôi, Tiểu Đình đã nấu một bàn lớn đầy đủ các món ăn và mở một chai rượu Mao Đài mà tôi đã ấp ủ trong một thời gian dài. Trên bàn ăn, hai người ngồi cạnh nhau một bên, Tiểu Đình vừa ăn cơm vừa đút cho cha, hai người tựa như một đôi vợ chồng trẻ. Còn tôi ngồi ở bên kia bàn một mình, uống rượu buồn bã.
Trong bữa ăn, tôi liên tục hỏi thăm về tình hình vết thương của cha, tôi thực sự quan tâm đến ông từ tận đáy lòng. May mắn thay, tình trạng thương tích của ông đã đỡ. Một điểm khác biệt nữa là ở bàn ăn bây giờ Tiểu Đình nói chuyện với ông nhiều hơn tôi, điều mà trước đây không có khả năng xuất hiện! Có lẽ hai người đều không phát hiện dị thường này, chỉ có "người ngoài cuộc" như tôi mới thấy được hết thảy. Nhưng điều này không có nghĩa là Tiểu Đình đã yêu ba chồng, tình yêu của nàng vẫn còn ở nơi tôi. Sự khác biệt duy nhất là trước kia Tiểu Đình đã yêu tôi 100%, mà bây giờ có thể chỉ có 80%, còn 20% tình còn lại dần dần phân bổ cho cha. Mặc dù tôi thường tự nói, làm thế nào tình yêu của một người có thể chia sẽ cho hai người? Nhưng ngoài đời, điều này có thật không? Tình yêu có thực sự không thể chia sẽ?
Bữa ăn này rất thú vị, sau khi xa nhà vài ngày thì thấy tốt nhất vẫn là ở nhà. Sau bữa ăn, Tiểu Đình dọn dẹp phòng, tôi và cha ở trong phòng khách xem TV. Chỉ là sau một hồi, đột nhiên cha có chút luống cuống ngồi nhích người không yên. Nhìn dáng vẻ của ông, tôi biết ông muốn đi vệ sinh. Lúc tôi không có ở nhà, đều do Tiểu Đình giúp ông đi vệ sinh. Không có tôi ở nhà, hai người còn có thể giải tỏa được. Bây giờ tôi đã trở lại, cha trở lại ngượng ngùng khi yêu cầu nàng giúp ông.
"Bố, bố bị sao vậy?" Nhìn thấy bộ dạng của cha, tôi cố ý hỏi.
"Bố muốn đi vệ sinh!" Cha có chút chịu không nổi, ủ rũ nói, xem ra ông cũng nhịn đã rất lâu, dù sao hiện tại đã hơn ba tiếng từ khi tôi vào cửa.
"À, Tiểu Đình, giúp bố đi vệ sinh!" Nghe đến đây, tôi cường tráng trấn định hô to với Tiểu Đình đang ở trong phòng bếp.
Tiểu Đình đang rửa chén ở trong bếp, rùng mình khi nghe những lời này của tôi, thân thể chấn động, và động tác rửa bát của nàng đột ngột dừng lại. May mắn thay, khả năng thích ứng với hoàn cảnh của nàng vẫn rất nhanh.
"Chồng à, giúp bố đi, em còn chưa rửa xong bát." Cảnh tượng Tiểu Đình đi vào nhà tắm với bố trước mặt tôi, thật là xấu hổ cho nên nàng viện cớ từ chối mà không quay đầu nhìn lại. Đến đây, tôi cảm thấy mình cần phải nói chuyện cởi mở trước mặt hai người, hơn nữa không thể để cho hai người cảm nhận được những gì tôi nghĩ trong lòng.
"Anh mới uống rượu, khó tránh khỏi tay mạnh chân to, vạn nhất làm bố bị đau thì sao? Phụ nữ thường tế nhị hơn khi chăm sóc người già!" Tôi thản nhiên nói với Tiểu Đình.
"Nhưng mà… hơi bất tiện một chút." Có lẽ Tiểu Đình bị lý do của tôi làm cho bối rối, nhưng vẫn lúng túng cự tuyệt.
"Có gì mà bất tiện? Khi anh không có ở nhà, không phải là em chăm lo cho bố sao? Bố bị thương, lại già yếu, nhất định cần phải có người tế nhị như em chăm sóc, hơn nữa, đây là bố của chúng ta bị thương, bất đắc dĩ không còn cách nào khác! Chẳng lẽ cái bất tiện của em còn quan trọng hơn cơ thể của bố sao? Nếu là bố ruột của em, em có cố gắng để chăm sóc ông ấy không?" Tôi làm bộ kích động nói, cố gắng làm cho biểu tình của mình có chút kích động và khó chịu. Nếu như người ngoài thoạt nhìn, có lẽ còn tưởng rằng tôi thật sự lộ ra cảm giác thật của mình.
Tiểu Đình và cha nhìn thấy bộ dáng này của tôi, còn tưởng rằng tôi giận nàng sợ bẩn sợ mệt không muốn chăm sóc cho ba chồng.
Cha vừa thấy chúng tôi cãi vã, ông đã vội vàng khuyên can, còn phàn nàn về việc tại sao tôi lại cãi với Tiểu Đình, v.v. Thấy vậy, trong lòng tôi vẫn có chút ghen tị nho nhỏ, bây giờ ông đã bắt đầu về phe Tiểu Đình, tuy rằng tôi biết đây hoàn toàn là mình suy nghĩ lung tung.
Nghe tôi khiển trách, Tiểu Đình cũng cảm thấy có chút ủy khuất, hai mắt đỏ hoe, đứng bất động trong bếp.
"Xin lỗi bà xã, anh uống rượu hơi nhiều có chút xúc động. Nhưng mà, em suy nghĩ nhiều quá, ông là bố của chúng ta, không cần cố kỵ tiện hay không tiện, dù sao sức khoẽ người già là trên hết, bách thiện hiếu làm đầu, anh đâu thể trách em? Thương em còn không hết!"
Tôi đi vào bếp, ôm Tiểu Đình từ phía sau, thì thầm vào tai nàng và nhẹ nhàng an ủi từng chút một, chỉ để nói với nàng rằng tôi thực sự mong nàng sẽ chăm sóc tốt cho cha. Chỉ có điều lúc này, từ khóe mắt tôi nhìn về phía ông trong phòng khách và khoảnh khắc ông nhìn thấy tôi ôm Tiểu Đình, trong mắt ông hiện lên một tia ghen và cay đắng!
"Hiểu rồi, ông xã, nhưng em sợ giúp bố đi vệ sinh, anh sẽ… dù gì thì bố cũng là đàn ông. Trước kia là bất đắc dĩ, nhưng bây giờ có anh ở đây…" Tiểu Đình lau khóe mắt và mỉm cười dịu dàng với tôi.
"Ngốc quá, sợ anh ghen hả? Sao anh lại ghen với bố? Hơn nữa, đây không phải là lần đầu tiên em chăm sóc bố đi vệ sinh, tư tưởng của chồng em cũng không phải là cực đoan và cổ hủ." Tôi dùng tay vuốt khung mũi của Tiểu Đình. Chỉ là sau khi nàng nghe những lời này của tôi, thân thể cứng đờ, đtôi ang ôm nàng nên khắc sâu cảm giác. Có lẽ nàng nghe những lời này của tôi, đột nhiên nghĩ đến phương diện khác…
Tiểu Đình rửa tay, đi tới phòng khách đỡ ba chồng dậy, từ từ đi vào nhà tắm. Lúc tôi không có ở nhà, hai người rất tự nhiên thong dong, lúc này lại ra vẻ rất xấu hổ, hai người mặt ửng đỏ, đi rất chậm, dù sao lúc này có tôi ở nhà. Trước khi họ bước vào nhà tắm, tôi quay trở lại phòng ngủ của mình, trông thật tự nhiên và thờ ơ. Nhưng mà nội tâm của mình thật sự không quan tâm sao? Tôi chỉ sợ hai người nhìn ra đây là tôi cố ý mà thôi.
Trở lại phòng ngủ, tôi nghe tiếng đóng cửa nhà tắm, tôi nhìn lên tường, nhìn vào tấm ảnh cưới của hai chúng tôi, nhìn khuôn mặt trẻ trung của Tiểu Đình và tôi khi chúng tôi mới kết hôn, trong lòng cảm khái muôn vàn. Năm tháng đã thay đổi, tôi đã trưởng thành, nàng vẫn trẻ trung xinh đẹp. Tôi lại đặt mắt lên giường của chúng tôi, và khăn trải giường đã được thay, thay cái ngày đó bị tinh dịch của cha lây nhiễm, bây giờ đã được giặt sạch sẽ, nhưng liệu nó có còn sạch sẽ như trước không?
"Tè tè tè tè", suy nghĩ của tôi bị cắt ngang bởi tiếng đi tiểu từ trong nhà tắm truyền ra. Lúc này hẳn là Tiểu Đình dùng bàn tay xinh đẹp của mình để móc dương vật của ba chồng ra, sau đó cằm chỉa vô bồn cầu để ông tiểu tiện. Tôi đã xem nó trên video giám sát vài ngày trước nhưng lần này là thân nhập kỳ cảnh. Mặc dù tôi không nhìn thấy tận mắt, nhưng tôi đã nghe bằng chính tai tôi.
Tôi tưởng tượng lúc này Tiểu Đình đang cầm dương vật của cha, dương vật của tôi bắt đầu cương lên một chút, mặc dù chiều dài cương cứng của tôi chỉ có 12 cm. Tính ra, tôi không có quan hệ với vợ gần ba tháng rồi! Không biết tại sao, tối nay tôi đặc biệt muốn làm tình với nàng, mặc dù chính tôi đã cố tình không quan hệ với nàng để tích lũy ham muốn của nàng trong kế hoạch biến thái của tôi. Nhưng đêm nay tôi muốn tạm thời phá bỏ kế hoạch mà tôi đã lập, chỉ một đêm nay, bởi vì có lẽ đây là lần cuối cùng chúng tôi làm tình trước khi Tiểu Đình hoàn toàn thất thân với ba chồng…
truyện nên kết thúc từ lúc con v mặc áo cưới trên đảo r th ck rơi xuống vực . tác viết con v hiền thê thục đức r tình yêu vs th ck các kiểu. đến vs bố c vì td ko vì ty mà chấp nhận mặc áo cưới . nên về sau càng viết hình tượng n càng nát . cùng lắm là đến lúc bị phát hiện camera cũng nên kết thúc .
còn phần kết tác viết , là thành con v vs bố c yêu nhau r , th c thay hàng của ô bố vào chỉ là thành con rối giữa bố và con v thôi . làm còn phải kêu to cho ô bố nghe . từ tâm lý đến thể xác đều là của ô bố r. càng đọc về sau càng gây ức chế :)))
Viết tiếp phần 2 đi bạn.hay quá
Con cặc được lấy từ lão bố. Ghép cho thằng con. Nên con vk nó mới chắc chắn là không còn quan hệ với lão bố nữa rồi.
Viêt về lãng băng sương di bạn
Nhật ký dẫn sói vào nhà là truyện về lãnh băng sương đó bạn
Thì cứ m bự hơn rồi thì đâu còn thèm của ổng nữa