Tôi Và Em – Truyện Dâm Có Thật 100%

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Tôi Và Em – Truyện Dâm Có Thật 100%

Tác Giả : Đang cập nhật

Thể Loại:

Lượt Xem: 1198 Lượt Xem

Được sự ủng hộ của các bác rất lớn nên viết sớm phục vụ….
Đêm hôm đó tôi ko ngủ, vì tôi đã nói dối em là sẽ bên em mãi mãi mà giờ đây đã phải chia lìa. Tôi gặm nhấm nỗi buồn đó 1 mình tôi, lủi thủi chỉ 1 mình trong căn phòng trống mà thiếp đi lúc nào ko hay biết.
Tiếng đập cửa liên hồi, đã 3 giờ chiều.
– V mở cửa cho tao, mau lên….
Tiếng Tâm gọi ngoài cửa. Tôi lê bước chân ko còn sức nặng mở cửa rồi lại quay lại cái giường mà nằm tiếp.
– Tao vừa tiễn con PA đi rồi….
Tôi ko nói gì chỉ quay mặt vào trong để giấu đi những giọt nước mắt lăn dài….
– Nó vui vẻ lắm…. ko còn bướng nữa…. mi yên tâm…. bên đó nó có người quen nên cuộc sống sẽ tốt….
Con Tâm ngập ngừng nói tiếp.
– Nó kêu nhớ mi và hỏi sao mi ko ra tiễn nó…. nó đưa tao lá thư kêu tao đưa cho mi. Nó bảo trong đó có email của nó. Kêu rảnh thì send nó cái tin…..
Nó để lá thư đầu giường…
– Tao đi chơ mua đồ cho mi ăn…. lát tao quay lại đừng khóa cửa….
Nó nói vậy nhưng tôi biết là nó đang cho tôi 1 lúc để 1 mình. Tôi ngồi dậy quay lại. Cái phong bao màu hồng nhỏ, ghi dòng chữ ” Gửi anh người em yêu nhất ” đc ghi cẩn thận. Tôi cầm lá thư mà khóc to lên. Tay che miệng như ko muốn cho tiếng phát ra. Thực sự tôi đã cho em cái hy vọng mà giờ tôi lại dập tắt nó. Tôi muốn mở nó ra xem nhưng lại ko đủ can đảm để mở nó ra. Rồi tôi quyết định cất dưới gối. 2 hàng vẫn lăn thì con Tâm về.
– Mi đọc chưa…..
Tôi khẽ lắc đầu….. nó nhìn tôi vs 1 ánh mắt buồn….
– Tao hôm nay mua thịt lợn kho trứng cho mi nhá…. tao ko biết mi thích gì cả…..
– PA lúc đi ra sao…. có buồn ko….
Tâm bất ngờ nhìn tôi rồi lại cúi xuống thái thịt….
– Lúc tao tiễn nó thì thấy nó vui vẻ lắm. Đã ko còn như mấy hôm trước nữa…. nhưng…. nó nói nhớ mi…. nó nói sao mi ko ra nhìn nó lấy 1 lần nữa….
Nói đến lúc này tôi như 1 đứa trẻ lại khóc nấc lên….. Tâm thấy thì cũng ra ôm tôi vào lòng nó mà an ủi.
– Mi làm gì mà nó đã vui vẻ hơn thế…..
– Tao viết cho cô ấy 1 lá thư và kêu cô ấy quên tao….. nhưng giờ tao lại ko quên đc…. tôi nói trong nghẹn ngào….
Tâm vẫn tiếp tục vỗ về tôi, nó để tôi tiếp tục như thế….
– Chú Bảo chú nói cảm ơn mi vì PA nó đã vui vẻ sang đó nữa. Chú nói nếu có khó khăn gì thì bảo chú…. Mà thôi con trai gì mau nước mắt vậy. Nó nói rồi lấy khăn giấy lau đi nước mắt rồi nó để tôi nằm xuống….
Nó ra tiếp tục thái thịt…..
– À tao còn mang cho mi sách vở tuần nay mi ko đi học nữa đó. Liệu mà ghi vào. Tao ghi vắng phép cho mi đó…..
Tôi ko nói gì đc nữa….. nó nấu song suôi thì nó cũng đi về….. đồ ăn cùng cơm nó đã cắm tử tế nhưng tôi nào có tâm trạng để ăn….. tôi vật vạ cả đêm nhớ tới bóng hình em. Hình ảnh cô gái ngây thơ đã đi xa khỏi cuộc đời tôi ( lúc đó thôi :v)……
Vạ vật cũng 2 ngày thì tôi cũng đã ổn hơn về mặt tinh thần nhưng vẫn ko khác gì 1 con nghiện. Quần áo sộc sệch, đầu tóc bù xù, nói chung tôi lúc đó như chạm đáy vực thẳm….. như 1 thằng bất cần mà đến lớp….. cả lớp thì có để ý tôi nhưng chỉ có con Tâm là thực sự chuyển chỗ đúng chỗ em hay ngồi để hỏi han tôi.
Cái ngày đầu tiên trở lại 5 tiết tôi ngủ cả 5. Các ngày sau cũng vậy….. ko nhớ đã bao lâu để từ lúc tôi như vậy. Dạ dày cũng sôi ùng ục vì đã bao lâu chưa đc bỏ vào miệng thứ gì. Ko chịu đc nữa, cơ thể bắt tôi xuống căng tin. Mua vội cái bánh mì ăn ngấu nghiến thì thg Tùng đã ở đó mà đi ra….
– A…. cán bộ của chúng ta đi học rồi à….. nó người sặc sụa cùng đám bạn mà chế diễu tôi.
– PA đâu….. à đúng rồi…. đi Đức rồi còn gì…. ôi đáng thương bạn tôi bỏ ăn bỏ uống…. thôi tôi cho bạn cái bánh này…. ăn đi lấy sức mà vậy tiếp nhé….
Nó cầm cái bánh trên giá mà ném vào tôi…. tôi lúc này thực sự đã ko còn cần gì cầm cái bánh lúc nó ko để ý mà nhép thẳng mồm nó. Nó ngã xuống đất. Đôi mắt tôi như bùng ngọn lửa cầm cái bánh mà ấn ấn thẳng vào cái mồm của nó. Tất nhiên lũ bạn nó ko để tôi làm thế. Chúng bó lao vào 2 thằng giữ tay tôi kéo tôi lên. Thg Tùng nhổ miếng bánh trong miệng ra mà chửi.
– Mày ngon lắm…. hôm nay mày tới số rồi.
Đá rồi đấm….. những đòn của nó cứ tìm đến thẳng tôi. Chỉ biết chịu trận, nó tiếp tục đánh rồi đấm đến lúc bảo vệ tới thì nó mới tha.
– Từ nay…. gặp tao hãy đi thật nhanh. Mới bắt đầu thôi đó.
Nó vả tôi vài cái rồi đi…. ngồi dậy với tấm thân đó…. tôi bước thẳng về ko buồn về lớp lấy cặp nữa….. Tối đó tôi tìm tới rượu….. uống thật day để quên đi sự đời…..

2.5 2 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận