Trò Đời – Truyện Người Lớn Siêu Hay

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Trò Đời – Truyện Người Lớn Siêu Hay

Tác Giả:

Thể Loại: , ,

Lượt Xem: 3534 Lượt Xem

Phần 12 – Cô bé hàng xóm mới_1.

Tạm gác lại câu chuyện giữa mình và cô bạn thân từ nhỏ để kể thêm về một vài câu chuyện khác diễn ra trong quãng thời gian học cấp 3 và đại học của mình. Câu chuyện tiếp theo là quay lại thời điểm năm mình lên lớp 11, khu tập thể mình có một cô bé tên là Hằng từ quê chuyển lên học lớp 9 ở Hà Nội để chuẩn bị thi vào trường chuyên trên này. Cô bé sống ở khu nhà trọ của bà bác cô bé nằm cuối khu tập thể cán bộ. Vì là cháu gái của bà chủ nên cô bé được ưu tiên ở riêng một phòng trọ nằm cuối dãy tầng 2, sát với nhà tắm và nhà vệ sinh chung. Cô bé thực sự rất dễ thương và thân thiện với mọi người xung quanh. Em ý khá thấp và nhỏ nhắn, cao khoảng 1m50, tóc cắt ngang vai, nhưng điểm đặc biệt thu hút mọi người xung quanh chính là đôi mắt tròn xoe biết nói, nụ cười hồn nhiên với 2 chiếc răng khểnh rất duyên, gương mặt có nét xinh xắn đáng yêu như búp bê và đặc biệt là bộ ngực to quá khổ so với cái tuổi 14 của cô bé. Vòng ngực cô bé chắc phải cỡ cup C, cứ mỗi bước đi của em ý là 2 bầu vú lại nảy lên nảy xuống tưng tưng khiến cho mấy thằng trong khu cứ dán hết cả mắt vào đó. Khối thằng không thể dấu diếm vẻ ham muốn được úp mặt vào bộ ngực đó mà bú mút.

Hằng ngày cô bé vẫn thường đạp xe đi học qua nhà mình vào buổi sáng, trước khi mình đi học vài phút. Mặc dù vậy, lúc đầu mình cũng không để ý cô bé lắm vì khi đó còn đang mải quấn quýt với cô bạn thân. Mọi chuyện chỉ thay đổi vào một ngày giữa học kỳ 1 năm mình lớp 11, hôm đó mình bị hỏng xe. Ngán ngẩm dắt cái xe đạp đến quán sửa rồi đứng nhìn dòng người qua lại. Đúng lúc ấy mình thấy một cô bé đạp xe lướt qua chỗ mình, điều khiến mình để ý là cô bé cứ liếc mắt quay lại nhìn mình. Lúc đầu không nghĩ ra cô bé đó là ai mà lại cứ quay lại nhìn mình vậy, đến lúc đạp xe thong dong về mới sực nhớ ra đó chính là cô bé vừa chuyển đến ở dãy nhà trọ cuối khu hồi đầu năm học. Nhà trọ của cô bé gần với nhà thằng em kết nghĩa ít hơn 3 tuổi của mình thế nên thỉnh thoảng mình cũng hay mò xuống khu đó để đến nhà thằng em chơi. Kể từ lúc đó mình bắt đầu tìm hiểu về cô bé.

Ngay sáng hôm sau, mình chủ ý đi học sớm hơn vài phút để cùng đạp xe bắt chuyện làm quen với cô bé. Cô bé dễ thương hơn mình nghĩ rất nhiều, chỉ vừa bắt chuyện làm quen được một lúc mà hai đứa đã nói cười tíu tít. Rồi mình bắt đầu thường xuyên đi học sớm hơn để cùng đạp xe đến trường với cô bé. Câu chuyện của hai đứa cứ diễn ra một cách tự nhiên trên chiếc yên xe đạp đúng kiểu một mối tình ngốc xít thủa học trò. Cô bạn thân Linh của mình cũng biết điều đó và ủng hộ mình với cô bé, cứ mỗi khi được một gã nào đó tặng quà là cô nàng lại chuyển sang cho mình, kêu cầm sang mà tặng em Hằng. Ngay cả đưa em kết nghĩa với mình cũng ủng hộ và thường hỗ trợ mình đưa quà cho cô bé. Dù vậy, khi đó trong khu tập thể người ta vẫn thường gán ghép mình với cô bạn thân, nói rằng mình với cô nàng là cặp thanh mai trúc mã, rồi hai gia đình đã xác định sẽ kết thông gia… Mặc dù đã giải thích với cô bé rằng mình với cô bạn thân không có quan hệ tình cảm (trừ vụ giúp nhau “thẩm du” là không thể kể), nhưng cô bé vẫn có vẻ ái ngại về việc đó. Dần dần cô bé tìm cách tránh gặp mình và những lần đạp xe đi học cùng nhau cũng thưa thớt dần. Với mình khi ấy, đó chỉ đơn giản là lại thêm một lần nữa thất bại trong việc tán gái. Có lẽ mình cũng sẽ sớm quên đi về cô bé nếu không có một chuyện khác xảy ra.

Hồi ấy ở cuối khu mình, trong căn phòng trọ nằm ở góc cuối cùng của dãy nhà trọ mà cô bé đang ở, nằm ngay bên dưới cái nhà tắm trên tầng 2 là phòng của ông Đạt. Ông này lúc đó tầm hơn 50 tuổi và là người quét dọn rác, móc cống cho khu tập thể. Mọi người thường gọi ông là lão Đạt “quỷ” vì toàn thân ông này sần sùi nham nhở những vết bỏng, phải chiếm đến hết 2/3 cơ thể ông này. Không mặt ông này bị bỏng quá nửa khiến cho miệng ông méo xệch đi, răng gẫy nham nhở, thi thoảng khi ông nói nước dãi lại chảy từ mấy vết sẹo trào ra ngoài. Tóc ông mọc chìa ra từ những vết bỏng trên đầu lởm chởm không theo một trật tự nào cả. Tất cả mọi thứ khiến ông này trở nên xấu xí đến nỗi nếu lần đầu gặp mặt có thể khiến người ta hét toáng lên vì sợ. Mặc dù vậy ông này lại rất chậm chạp, chân bị thọt khiến ông không thể đi nhanh được nên hay trở thành mục tiêu trêu ghẹo của lũ trẻ trong khu.

Nghe nói hồi xưa ông này cũng là dạng dân anh chị, tay chơi có tiếng trong vùng. Lưng ông ấy trước có một hình săm Quan Công rất đẹp, nhưng giờ đã bị mấy vết bỏng xóa hết đi rồi. Ông này có biệt tài là tán gái như thần. Hồi ông này còn trẻ cặp với biết bao nhiêu cô, từ gái tơ mới lớn cho đến mấy bà máy bay lắm tiền nhưng thiếu thốn tình cảm. Bao nhiêu gia đình tan nát cũng chỉ vì mấy cô vợ trẻ không thể cưỡng lại được trước những lời tán tỉnh của ông này. Nhiều người thù ông này lắm nhưng vì ông này khi đó là đại ca của một nhóm du côn nên không ai dám động vào. Đi đêm lắm rồi cũng có ngày gặp ma, cuối cùng thì ông này cũng đụng phải thứ dữ.

Đó là khoảng năm 87-88 gì đó, ông này có cặp bồ với một cô sinh viên. Người yêu của cô này lại là cựu bộ đội đặc công mới giải ngũ, vừa vào sinh ra tử ở chiến trường Vị Xuyên những năm 84-86, sau đó phục viên về làm lái xe ô tô tải nuôi cô này ăn học. Ông Đạt khi ấy vốn coi trời bằng vung nên mỗi khi cặp với cô nào là chẳng biết giấu diếm gì, cứ khoe khơi khơi với đám đàn em nên chuyện cũng đến tai ông người yêu cô kia. Hôm ấy trong lúc ông này với cô kia đang hú hí trong phòng thì ông người yêu cùng với hai người bạn nữa của ông này – cũng là đồng đội trong đơn vị cũ – đạp cửa xông vào, bắt quả tang tại trận ông này với cô kia đang trong tình cảnh trai trên gái dưới, hoàn toàn trần truồng. Ông này thấy vậy liền chộp lấy con lưỡi lê AK xông ra đòi một mình cân 3 ông đặc công. Kết quả là bị đập cho gần chết, bị đánh cho gẫy nát một chân và bị lôi xềnh xệch cùng với cô kia ra ngoài đường trong tình trạng trần truồng như nhộng. Sau khi lôi ông này ra giữa đường, ông người yêu cô kia lôi ra một can xăng rồi tưới lên người ông này dọa giết xong quay sang chửi rủa cô kia là đồ đĩ điếm, trong khi người yêu làm quần quật để kiếm tiền cho cô này ăn học, đến ôm hôn còn chưa dám mà cô này đã nằm dạng chân, ngửa bím ra cho thằng khác nó chén.

Mọi người nghe ồn ào thì đổ xô ra xem. Mấy tay đàn em của ông này thấy có chuyện liền chạy đến định giải cứu, nhưng một thằng trong nhóm vừa xông vào thì bị một ông trong hội đặc công kia vật cho một phát cày mặt xuống đường đi luôn hai hàm răng, còn bồi thêm cho một đạp vào lách trật luôn xương vai ra ngoài. Một ông khác thì cầm con lưỡi lê AK thu được của ông Đạt đứng thủ thế yểm trợ cho ông kia đúng kiểu đặc công. Biết là đụng phải lính chiến nên mấy tay còn lại không đứa nào dám lại gần. Khi ông người yêu còn đang mải chửi rủa cô kia thì chẳng hiểu từ đâu một mẩu thuốc lá cháy dở bay vèo qua hàng người đứng xem, rơi thẳng xuống người ông Đạt đang ướt đẫm xăng. Và thế là ông này thành một bó đuốc sống luôn. Mọi người thấy cháy liền lao vào dập lửa nên ông được cứu nhưng trở thành sống giở chết giở như bấy giờ. Công an vào điều tra thì tóm thêm được một ông nữa, thủ phạm ném mẩu thuốc lá. Ông này có cô vợ cũng từng cặp bồ với ông Đạt nên thù ông Đạt lắm, tính nhân lúc lộn xộn chơi đòn ném đá giấu tay, ai ngờ vẫn bị tóm.

Kết quả là mấy ông cựu đặc công bị xử mỗi người vài năm tù vì tội cố ý gây thương tích, ông ném mẩu thuốc bị xử chục năm vì tội cố ý giết người, cô sinh viên kia thì sau vụ đó bỏ về quê luôn, ông Đạt tuy còn sống nhưng trở thành nửa người nửa quỷ, bị đám đàn em bỏ rơi phải đi ăn xin khắp nơi. Vì ông Đạt là đồng hương với một ông lãnh đạo trong cơ quan bố mẹ mình nên được ông đó thương tình nhận vào làm chân quét rác với móc cống cho khu tập thể cán bộ của cơ quan, lương tháng vừa đủ sống qua ngày.

Mặc dù đã không còn hình người nữa nhưng cái tật dê gái thì vẫn không bỏ được. Ông này vẫn thường xuyên kể chuyện pha trò, trêu chọc mấy chị sinh viên thuê trọ và tranh thủ lúc các chị không đề phòng thì bẹo má, vỗ mông, hay rình trộm bọn họ tắm. Mấy bà chị sinh viên trong khu chỉ coi ông này là lão dở hơi nên không ai chấp vặt với ông này, thậm chí còn hay thích xúm lại chọc ông này để nghe ông pha trò. Và tất nhiên, khi em Hằng đến ở trong dãy nhà trọ đó, cũng nhanh chóng trở thành nạn nhân mấy trò sàm sỡ và nhìn trộm của ông Đạt. Nhưng cô bé lại không để ý mấy chuyện đó, thậm chí với tính nết thân thiện, cô bé còn tỏ ra là người quan tâm và hay hỏi thăm ông này nhất. Mỗi khi thời tiết thay đổi, ông Đạt nằm trong phòng rên rỉ với mấy vết thương cũ thì cô bé là người duy nhất mang rượu thuốc sang để cho ông xoa bóp. Cơ mà dù vậy ông ta vẫn chẳng nể hà gì, cứ hễ cô bé sểnh ra là đã thấy tay ông này đặt lên đùi hay úp lấy mông mà bóp rồi. Mỗi lần như vậy cô bè chỉ gạt tay ông này ra mà không nói gì còn ông ta thì lại cười hề hề.

Sau khi bị em Hằng từ chối tình cảm, mình cũng không mấy quan tâm đến em nữa mà tiếp tục trò hú hí với cô bạn thân. Bẵng một thời gian, tối hôm ấy thằng em kết nghĩa mình tổ chức sinh nhật nên mình cũng xuống dự. Vì là anh trai kết nghĩa nên khi tan tiệc mình phải ở lại giúp nó dọn dẹp. Đến tầm hơn 11 giờ đêm mới xong việc, mình lững thững ra về. Cả khu tập thể đèn đóm tắt tối om, mọi người chắc đã đi ngủ hết. Chợt nhìn thấy cuối dãy tầng 2 khu nhà trọ, nơi là phòng trọ của cô bé vẫn còn sáng đèn, cửa vẫn mở và có bóng người thấp thoáng đi qua đi lại bên ngoài. Mình lại gần để nhìn cho rõ thì thấy ngoài phòng cô bé ra thì còn nhà tắm cũng đang bật đèn. Có tiếng nước dội, bên ngoài cửa phòng tắm, có một bóng người đang lúi húi nhòm qua kẽ cửa, đó chính là ông Đạt. Ông này lại giở trò nhìn trộm con gái tắm rồi, mà lần này lại là em Hằng nữa chứ. Vì dãy nhà trọ của em ý có 3 nhà tắm, mọi người ở trọ thường dùng 2 nhà tắm kia vì chúng nằm ở đầu dãy, chỉ có Hằng là hay dùng cái nhà tắm nằm ở cuối dãy này. Những người khác họa lắm là khi mấy nhà tắm kia có người hết rồi mới đi tắm ở nhà tắm cuối dãy. Nhưng giờ là 11h đêm, tất cả đều đã đi ngủ, chỉ còn phòng của em Hằng là sáng đèn thì người đang tắm trong kia ngoài em ý ra thì chẳng còn ai khác.

Mình có từng nghe em ý kể là có thói quen tắm đêm, nhưng mình không nghĩ em ý lại tắm muộn vậy. Thế này thì chỉ tạo cơ hội cho ông Đạt giở mấy trò biến thái. Lúc này ông đang cởi trần, chỉ mặc độc có cái quần đùi trên người để lộ ra những vết bỏng sần súi gớm ghiếc phủ gần hết lưng.

Bỗng cánh cửa phòng tắm bật mở và Hằng bước ra, ông Đạt không bỏ chạy hay nấp đi mà vẫn đứng ngay cửa nhà tắm. Nhìn Hằng có vẻ không bất ngờ gì khi đụng mặt ông Đạt ngay tại cửa nhà tắm, em ý chỉ nói gì đó mà mình không thể nghe rõ còn ông Đạt thì cười hề hề. Tò mò, mình tiến lại gần và đứng trong bóng tối để cố nghe xem họ đang nói với nhau chuyện gì nhưng vẫn chẳng thể nào hiểu được, chỉ nghe thấy tiếng xì xào từ trên ban công tầng 2 vọng xuống.

Nói được dăm ba câu thì Hằng bê chậu quần áo mang ra phơi. Lúc này em ý chỉ mặc một bộ quần áo ngủ mỏng tanh, chiếc áo có lẽ mua từ lâu nên giờ tỏ ra không vừa so với bộ ngực khủng của em, chúng căng đét, đội chiếc áo lên như chỉ trực bật tung ra ngoài. Ông Đạt lúc này vẫn đứng sau lưng em. Tranh thủ khi em đang vươn hai tay lên để vắt đồ lên sợi dây phơi, ông Đạt từ từ tiến lại gần và vòng tay ôm lấy bụng em ý từ đằng sau. Một tay ông xoa bụng em rồi trượt xuống vuốt ve phần mu bím của em bên ngoài chiếc quần ngủ còn tay kia ông luồn vào trong áo em mà sục sạo tìm hai bầu vú. Mình hơi giật mình bởi cảnh tượng đó, cứ nghĩ rằng em sẽ la lên hay gạt ông Đạt ra. Nhưng không, Hằng không hề la hét hay đẩy ông ra, em ý vẫn cố phơi nốt chiếc áo, đến khi phơi xong em ý mới cầm lấy tay ông Đạt mà kéo ra, miệng thì thào vừa đủ nghe:

– Đừng bác, nhỡ ai thấy thì sao.

Ông Đạt vừa cười vừa nói điều gì đó, tay vẫn tranh thủ úp lên mông của em bóp bóp. Hằng không nói gì nữa mà chỉ chỉnh trang lại quần áo xong cầm chậu đi vào trong phòng. Ông Đạt đứng từ ban công nhìn xuống đường ngó nghiêng xem có ai không. Mặc dù vậy ông ấy không thể nhìn thấy mình vì lúc này mình đang đứng trong bóng tối. Ngó nghiêng giây lát xong ông này quay lại bước theo em vào trong phòng. Và trước sự sững sờ của mình, cửa phòng em từ từ khép lại, tiếng then cài cửa vang lên khô khốc trong đêm tối tĩnh mịch. Không thể tin nổi vào những gì vừa thấy, mình liền chạy đến cầu thang và leo lên tầng hai dãy nhà trọ. Khi mình vừa lên đến đầu hành lang thì ánh đèn trong phòng em cũng vụt tắt. Rón rén đi từ đầu hành lang đến trước cửa phòng em thật nhẹ để không tạo ra tiếng bước chân, dãy hành lang chỉ dài có 20m nhưng lúc này cứ như là cả một chặng đường đầy thử thách. Cuối cùng cũng đã đứng trước của phòng em, mình căng mắt cố nhìn qua khe cửa sổ. Vì mắt mình đã quen với bóng tối nên chỉ chút ít ánh sáng le lói từ chiếc đèn ngủ treo trên tường phòng em cũng đủ để giúp mình thấy rõ chuyện gì đang diễn ra bên trong.

Ông Đạt đang ôm lấy Hằng hôn hít vồ vập lên mặt, lên cổ em, tay ông luống cuống cởi từng cúc chiếc áo ngủ của em ra. Hằng chỉ đứng im, đôi mắt nhắm nghiền. Hai bầu vú của em bị dồn ép bên trong chiếc áo ngủ chật chội nay được giải thoát liền bật tung ra, căng tròn, đầu vú cong vút lên đầy mời gọi. Có vẻ như khi đi ngủ em ý chỉ mặc áo ngủ chứ không mặc áo lót. Bình thường nhìn em ý trong bộ đồ học sinh cũng có thể thấy bộ ngực em thật bự, nhưng lúc này đây khi chúng được phô ra hoàn toàn không còn gì che đậy mình mới có thể thấy hết là chúng đẹp đến mức nào. Nếu như so sánh với cặp vú của em thì vú của cô bạn thân mình dù đã thuộc top hàng khủng trong khối 11 thì cũng chỉ ở mức gọi là vú sữa mang xếp cạnh bưởi năm roi. Ông Đạt không giấu được vẻ thèm khát, cái lưỡi đỏ hỏn ông đưa ra, liếm nhẹ lên đầu vú, cơ thể em ý như chợt run lên. Đầu lưỡi ông nhẹ nhàng vờn quanh chiếc núm, rồi như không thể chờ nổi nữa, ông liền ngoạm cái miệng méo xệch, nham nhở đang cố há to ra hết cỡ của ông lên bầu vú căng tràn nhựa sống kia mà mút như thể đứa trẻ khát sữa lâu ngày, mũi ông hít hà thõa mãn.

Miệng và tay ông hoạt động liên tục, hễ miệng ông ngậm lấy đầu vú bên này thì tay ông ôm lấy vú bên kia mà nắn bóp, vân vê núm vú. Mình thấy Hằng có vẻ hơi khiên cưỡng, thỉnh thoảng em ý lại lấy tay đẩy đầu ông Đạt hơi nhích ra mỗi khi cái miệng tham lam của ông mút vú em quá mạnh, nhưng em ý lại không có vẻ gì là có ý định ngăn cản ông Đạt dừng lại. Ông Đạt vẫn tiếp tục áp miệng lên mút chặt lấy núm vú của em, đầu lưỡi đánh ngang dọc thật nhanh. Cơ thể của Hằng co rút lại, tay em ý bấu chặt lấy vai ông. Nước dãi ông ứa ra chảy dài trên ngực em khiến cho hai bầu vú em trở nên bóng lưỡng. Tay ông bóp nghiến lấy bầu vú cho vun cao lên, mút chùn chụt như một kẻ sắp chết khát.

– Ưm… Ôi… Đừng mà bác… – Hằng rên lên thật dài, thật yếu ớt.

Ông Đạt chợt dừng lại, hai mắt mở to nhìn hai bầu vú đỏ bừng của Hằng méo mó dưới bàn tay ông. Rồi thật vội vàng, ông đưa tay túm lấy cạp quần em mà tụt xuống đến tận gót chận. Hằng đứng im để ông Đạt cứ thế làm việc mà ông muốn. Em ý cúi gằm mặt, mắt nhắm nghiền, cơ thể run nhè nhẹ. Mắt ông tham lam nhìn không chớp như muốn ghi hết lấy hình ảnh lõa lồ của em vào sâu trong tâm trí, không muốn bỏ qua một chi tiết nào. Làn da mịn màng, hai bầu vú căng tràn, chiếc bụng thon gọn, cái rốn bé xinh, cặp đùi thon thả và cả vùng tam giác đỏ hồng phơn phớt vài sợi lông tơ mọc ngay ngắn.

Ông Đạt loay hoay tụt quần xuống, con cu bật lên dựng đứng, sần sùi phủ kín những vết bỏng, phần da quy đầu lột ra rỉ đầy nhớt, phần đầu khấc bên trong lộ ra đỏ hỏn, méo mó, biến dạng nhìn như thể một con ấu trùng quái vật vậy. Ông Đạt ngồi lên giường, cầm tay Hằng kéo em lại gần. Cả cơ thể em bị ôm gọn trong cánh tay ông. Bàn tay ông tham lam bóp nghiến lấy cặp mông mềm mại, mát rượi của em, ghì chặt.

– Đừng bác… Cháu sợ… Mấy hôm rồi về quê ai cũng nói nhìn cháu khác đi nhiều… Cháu sợ bị bố mẹ phát hiện lắm… – Hằng khẽ thì thầm.

– Đừng sợ… Mọi người ngủ hết rồi… Không ai biết đâu… Mấy hôm rồi cháu về quê bác ở trên này buồn lắm… Cháu có thương bác không? – Vừa nói ông Đạt vừa vuốt ve bờ mông cong vút của em.

– Dạ có… – Hằng khẽ lí nhí.

Ông Đạt kéo em ý sát vào người ông, hai chân ông chen vào giữa đùi em, tách hai chân em ra hai bên. Cái bím đỏ hồng, ướt đẫm nước nhờn của em đang phơi bày trước mắt mình. Ông Đạt để Hằng ngồi vào lòng ông. Cơ thể em chợt giật bắn lên bím em khi chạm vào con cu cứng ngắc của ông. Ông hít hà hương thơm trên tóc em. Tay ông vòng ra trước bóp nghiến lấy mông em, kéo vào.

Con cu ông Đạt miết dọc hai mép bím ướt đẫm mềm mại của em. Hai tay em vít chặt lấy cổ ông, cơ thể nhấp nhỏm, hổn hển. Hạ thể hai người dính chặt vào nhau, chỉ còn một công đoạn nữa thôi là tất cả sẽ an bài. Một tay ông Đạt đưa xuống cầm lấy con cu ông điều chỉnh. Hằng bỗng kêu “A” lên một tiếng khe khẽ rồi hơi ngửa người ra sau. Không cần phải đoán mình cũng biết con cu gớm guốc của ông Đạt giờ đã nằm gọn bên trong âm hộ em, cái bím đỏ hồng của cô bé 14 tuổi mà biết bao gã trong khu này xếp hàng mong chờ được sở hữu.

– Ưm… Ưm… – Tiếng em rên lên khe khé.

Ông đẩy người em ưỡn ra sau. Miệng ông bú mút hai bầu vú nảy tưng tưng. Hai bàn tay ông bóp nghiến cặp mông em, ghì chặt lấy. Để cái bím nhoè nhoẹt của em ép chặt lên con cu ông. Sau khoảng 15 phút ngồi nhún trên đùi ông Đạt, Hằng lúc này đã mềm nhũn, hai tay buông lỏng, miệng rên rỉ thật khẽ. Cơ thể em méo mó trong tay ông Đạt. Ông ôm ghì lấy em, hai chân ông giang rộng để con cu đâm sâu vào trong bím hết cỡ. Ông kéo em nằm ngửa xuống giường rồi tiếp tục nhấp hùng hục. Mồ hôi ông tuôn ra như tắm. Cảnh tượng một ông già tàn tật xấu xí với lớp da sần sùi nham nhở như da cóc, nhớp nháp mồ hôi đang liên tục thọc con cu gớm guốc như giã gạo vào trong bím của người con gái xinh đẹp, nhỏ nhắn, vẫn còn đang tuổi dậy thì diễn ra bấy giờ thật khiến người ta liên tưởng đến một bộ phim kinh dị cấp 3 Hồng Kông mà mình từng xem trộm với đám bạn cùng lớp. Khi mà nhân vật nữ xinh đẹp bị hiếp dâm bởi một con quỷ với vẻ ngoài kinh tởm.

Ông Đạt cúi xuống, áp miệng lên môi em định hôn nhưng em vội quay mặt tránh sang một bên. Không chấp nhận thất bại, mặc cho em liên tục quay đầu tránh né, ông Đạt vẫn đưa tay lên giữ chặt đầu em rồi ngậm lấy đôi môi em mút ngấu nghiến, lưỡi ông lùa sang miệng em khua khoắng. Cái miệng méo xệch và hôi hám của ông Đạt ứa ra cả đống nước dãi, chảy trào ra hai bên khóe môi em. Gương mặt Hằng nhăn nhó, người em cong lên, ngón chân quặp lại, tay em liên tục vỗ lên lưng ông Đạt. Có lẽ em đang phải chịu đựng một cái hôn khủng khiếp. Khi miệng ông Đạt vừa rời khỏi môi Hằng thì em ý liền quay sang một bên phun ra cả một đống nước miếng đặc quánh, chiếc lưỡi nhỏ nhắn thè hẳn ra, gương mặt nhăn nhó lộ rõ vẻ ghê sợ. Nhổ hết nước bọt trong miệng xong em ấy liền đưa tay lên chùi mép liên tục. Với vẻ mặt nhăn nhó, em ý thốt lên khe khẽ:

– Ghê quá à…

Trong căn phòng trọ nhỏ bé vang lên đều đặn những tiếng da thịt va vào nhau bành bạch, tiếng thở khò khè của ông Đạt và tiếng rên khe khẽ của em Hằng. Ông Đạt nhấp mỗi lúc một nhanh, hai thân thể trần truồng ướt sũng mồ hôi áp chặt vào nhau. Chợt ông run lên, miệng ông hổn hển, mặt ông chà sát trên hai bầu vú em, mông ông co giật dữ dội. Hằng vòng tay lên ôm chặt lấy ông, hai chân em tỳ xuống giường đẩy hạ thể cong lên ép chặt lấy con cu ông, cơ thể em cũng đang giật giật cùng một nhịp với ông Đạt. Mình có thể tưởng tượng được cảnh từng đám tinh trùng của ông Đạt đang tuôn trào ra, bắn phá dữ dội bên trong âm đạo em. Sau vài giây co giật, ông Đạt từ từ gục xuống gối đầu lên cặp vú em để thở, gương mặt lộ rõ vẻ sung sướng và mãn nguyện. Có lẽ ông ta đang tận hưởng cảm giác tuyệt vời khi đạt tới cực khoái của việc giao phối, thứ tưởng chừng đã lãng quên bao nhiêu năm. Người em Hằng lúc này mềm nhũn, cơ thể lõa lồ của em đỏ gay lên như say rượu, bóng loáng những giọt mồ hôi. Ông Đạt nhỏm dậy, lau miệng thõa mãn nhìn thành quả của mình đang thiêm thiếp đê mê. Ông ngồi thở dốc một lúc rồi liêu xiêu đứng dậy mặc lại quần. Ông cúi xuống vuốt đám mồ hôi trên người em, hôn lên cặp vú của em chùn chụt như chào tạm biệt rồi uể oải tiến ra cửa. Mình vội vàng chạy vào trong nhà tắm và nép vào đó. Mặc dù ông Đạt có vẻ đã cố mở then cửa nhẹ nhàng nhất có thể nhưng tiếng chiếc then sắt hoen gỉ vẫn vang lên lanh kanh rời rạc trong đêm.

Khép cửa lại thật nhẹ, ông Đạt lững thững bước từng bước tập tễnh đi dọc hành lang để xuống căn phòng trọ xập xệ của ông nằm dưới góc trong cùng tầng 1. Đợi khi bóng ông Mạnh đi khuất hẳn mình mới ra khỏi nhà tắm, nhìn vào đồng hồ đã gần 12h đêm. Ngó qua lần nữa vào trong phòng Hằng, em đang nằm đó, lõa lồ, trần trụi, nhớp nháp mồ hôi, ngực em phập phồng đều đặn, căn phòng giờ chỉ còn tiếng thở nhè nhẹ. Chán trường, mình thất thiểu bước từng bước về nhà. Trong lòng ngập tràn những thắc mắc về điều gì đã xảy ra trong thời gian qua, tại sao em lại có thể sa vào vòng tay ông Đạt như thế.

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
1 Bình luận
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
An Na

Truyện hay quá. Đọc vừa ức chế vừa nứng.