Truyện Sex Có Thật – Tôi Đi Làm Tình Nguyện
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Truyện Sex Có Thật – Tôi Đi Làm Tình Nguyện
Tác Giả : Đang cập nhật
Danh Mục: Truyện Sex Người Lớn
Thể Loại:
Lượt Xem: 1433 Lượt Xem
5h30’ đang phê pha trong giấc nồng thì ông ku con ngủ gác chân lên mặt. Tôi bật dậy tắm rửa, tắm rửa sớm nư hẹn hò với t.y nói ngay với đồng chí vợ hôm nay đi sớm qua đón luôn sếp đi cùng để lên Ủy ban họp.
Vội vàng phi lên cơ quan rõ sớm. thằng ku bảo vệ còn sốc khi thấy tôi đến quá sớm so với quy định nhà nước 1 tiếng rưỡi .
Bật máy trong phòng làm việc, việc đầu tiên là bật Gu gờ chum vào Find my Mac xem em nó đang ở phương nào. Định vị được điểm cuối cùng rất yên tâm. Lúc đó tôi mới mở cái cặp máy tính của cháu ra. Hehe, may quá chỉ là vỏ hộp thôi chứ cháu dùng Sony mầu hồng, nhìn đã thấy gợi cảm rồi. Lại còn không đặt pass nữa, ngó nghiêng các ảnh cháu lưu trong máy rất kute. Lục tìm thử lịch sử xem trên Fifox có xem Web đen ko, cũng ko có. Tìm loanh quanh thì tên cháu là Trà My. Oa, nhưng tìm mãi ko được, bực mình, dùng luôn máy cháu vào Youtube xem clip hài cho đỡ chán, tôi nhớ ra liền vào history xem cháu xem những gì, oaoa toàn kìm kiếm xem phim 18+ của Nhật và Hàn ….. ôi … giời … ơi … đâu có cần phức tạp đến thế. Mất công 30’ hí hoáy mà mở ngay trúng tủ.
Cả ngày làm việc hôm đó, tôi không thể nào yên được. Sếp còn thấy tháu độ hôm nay tôi hơi khác. Gần giờ Ngọ (11h) tôi phi sang Sếp với mạt nhăn nhó: “ Sếp ơi, chiều em xin nghỉ gấp, thầy dậy Cao học đến, em lại trong danh sách đón thầy lần này”
Ko thể nào chịu được hơn, tôi phi thẳng xe đến ngõ đểm cuối cùng bật máy của tôi. Kho ăn trưa, uống 5 chai Lavie giải nhiệt cơn khát, tôi đợi từ 12h trưa đến 16h chiều. Ngồi trong xe, nghe nhạc lải nhải cá Usb mà mãi ko hết. Xư bố, chót làm cái 8Gb, nhạc nghe mãi cũng nản, hết Dj, Tuấn hưng, Lệ quyên, Quang lê, đển cả Hoàng thùy linh.. mà mãi ko thấy cháu đâu. Nản thực sự luôn. Dùng cái 8800 gold arte cùi này ko thể vào được mạng, cài được Facebook xem qua 3g mà cũng như kứt. ko cả hứng nữa.
Không ngờ rằng sát 16h, ôi giời ơi. “Ơn giời, em đây rồi”, đúng cái dảng hôm qua, tóc dài chấm lưng, đi xe Lx trắng hí hoáy mở cửa nhà. Yên tâm rồi. tính phi ra hỏi luôn, nhưng thôi. Tôi lùi xe quay ra chỗ mấy thằng bạn uống bia mà háo hức như vừa được 10 điểm. Mà cái xóm nhà cháu cũng hoang mang, đếch biết thế nào có cái xe màu bạc đỗ từ trưa đến chiều cứ nằm đó như kiểu rình mò ăn trộm. ai đi qua cũng ngó 1 cái. May mà tôi dán kính 3m đen chứ trong thì toi.
Số đỏ kéo đến nhiều lần, tôi trong ban cán sự lớp Cao học nên việc nghỉ đơn giản hơn. Sáng hôm sau. Tôi ko đến lớp, phi thẳng qua ngõ nhà cháu từ 7h đợi xem cháu đi đâu. Chiếc xe Lx trắng phi đến trường CD Y, tôi đi theo đỗ xe ở cổng rồi đợi cháu gửi xe xong. Tôi tiến đến hỏi luôn
– E ơi, hình như hôm trước a cầm nhầm máy tính của e thì phải?
– Thoáng nhớ ra tôi (tôi đoán thế) em trả lời ngay:
– Có phải anh ở quán bia ven hồ ko ? e cầm máy tính về thì thấy không phải của em.
– Thú thực, làm sao mà cháu hiểu mấy cái công nghệ thông tin đâu, nên tôi nói luôn.
– Anh định vị máy anh ở đâu, thì thấy là đây nên tới tìm, mau quá là em, a nhớ hôm đó e mặc áo thanh niên tình nguyện thì phải.
– Vâng đúng rồi, e nhớ hôm đó a mặc áo trắng sovin thì phải? (hóa ra cũng nhớ mình mặc gì)
– Vậy được rồi, cho a xin số điện thoại của e nhé. Hôm nay a vẫn đi làm, a để máy e ở cơ quan rồi. có gì a gọi rồi mình đổi lại máy nhé.
– Vâng ạ, không có máy e không học được…..
– Tôi xin được số, quay về ngồi học lớp cao học mà phấn chấn kinh khủng. đợi đến gần 11h mới bắn quả tin
– Em học xong chưa” chút e ra quán Café … nhé, a làm muộn hơn chút nên ko ra sớm được. E cứ ra đi, rồi a qua.
Để dành đến 12h trưa, tôi lượn lờ đường chán rồi mới tới quán Café, ngó cái thấy e luôn.
Tôi vào ngồi bán. Gọi lon Coca đá quen thuộc.
– Em dợi a lâu chưa? Hôm nay ngày nghỉ nhưng a bận làm cố tí việc ko ra được.
– E cũng mới tới ạ.
– Mình ăn cơm luôn nhé, a mời e để xin lỗi vì cầm nhầm máy
– Thôi ạ, ko sao mà a. nhầm là bình thường mà.
– Thôi, ở đây tiện ăn cơm, mà cũng muộn bữa trưa rồi. A ăn cơm gà, em ăn gì?
– Vậy em ăn cơm bò kho.
Vẫy em nhân viên mặc áo hồng, mông cong cớn ra ghi 2 đĩa cơm. Ko quên lấy thêm 2 lon Coca cho dễ nuốt.
Ngó cháu xinh gái ngồi trước mặt, trắng trẻo cứ phải gọi là “ngon”
– Quên mất, a tên Thanh, còn em?
– E là My, Trà My ạ.
– Tên nghe phức tạp nhỉ ?
– Sao mà phức tạp ạ?
– Thì tên đẹp chắc chắn là phức tạp.
– Hì… sao anh biết em cầm máy ạ?
– Tại a cầm nhầm đó chứ, với lại máy a có định vị nên a tìm lại được thôi. Chiều qua a đến nhà em, thấy đúng lúc e đi về nên để sáng nay mới gọi em. Sang đến thì thấy e đi ra ngoài nên a đi theo, rồi mới hỏi.
– Khiếp, a theo dõi em hả?
– “Ừ, a theo dọi thật chứ đùa a?” tính nói thế nhưng mà thôi. Theo dõi j đâu, toàn đến lúc e vào nhà với ra ngoài nên ngại hỏi. dù sao thấy e là a yên tâm ko sợ mất máy rồi.
– Máy a làm việc lưu nhiều thứ quan trọng hả?
– Thì làm việc mà e, vừa lưu, vừa xem thôi em
– ……….
– Máy e, a để ngoài xe.chút nữa đổi lại nha.
– Vâng, đổi cho em chứ, máy e còn đẹp. máy a nhìn như cục sắt ấy. hì
Vừa ăn vừa tán chuyện, ẻm có nụ cười cứ phải gọi là.. chậc chậc. đẹp chết thôi. Răng khểnh, má núm nhẹ.
Đang viết chuyện sex ngồi cười 1 mình thì sếp vào phòng, hỏi có gì mà phấn khởi thế. Ko lẽ lại nói thật