Vì một chữ tiền – Truyện ngắn hay 18+

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Vì một chữ tiền – Truyện ngắn hay 18+

Tác Giả : Đang cập nhật

Lượt Xem: 421 Lượt Xem

Phần 4

Trở về lại thành phố San Jose thân yêu sau một chuyến bay dài gần 6 tiếng. Nơi này tôi lớn lên, con tôi lớn lên với bao người chung quanh. Đây là quê hương thật sự của tôi mà có lẽ ít người tại Việt Nam hiểu tại sao tôi và đa sồ người Việt hải ngoại chấp nhận nó, cho dù kinh tế có xuống đến mức độ nào tôi củng cố mà ôm lấy không bao giờ rời xa. Bao nhiêu bạn bè bà con đều ở đây. Có những sáng sớm thứ 7 mùa hè và mùa thu cùng chồng tham gia đoàn cua rơ xe đạp Mỹ, Việt từ Linda Vista School lên Lick Observatory trên đỉnh núi Hamilton rồi trở về tuy mệt nhoài nhưng thật vui. Rồi những lần cắm trại, ngắm cảnh, hiking ở Sierra Nevada lên tận đỉnh Half Dome nhìn chung quanh thiên nhiên thật tuyệt vời để thấy mình bé nhỏ làm sao. San Francisco gần bên tràn sức sống của những buổi hòa nhạc, concerts hay tiệm ăn danh tiếng. Những vùng Carmel, Monterey, Napa Valley, Lake Tahoe .. với biết bao cảnh đẹp, du ngoạn, giải trí… Ôi sao tôi yêu San Jose và những vùng lân cận quá đi thôi.

Thể dục thể thao giúp chúng tôi khỏe mạnh yêu đời và nhất là làm cho đời sống tình dục vợ chồng càng thêm hưng phấn. Những ngày chồng còn sống không ngày nào mà ảnh lơi tôi ra. Chúng tôi cuồng nhiệt trong ái ân và nhờ tình yêu nên hoàn toàn buông thả thí nghiệm hầu hết các kiểu cách tình dục với nhau. Nhưng chúng tôi chỉ biết cho nhau và hoàn toàn trung thành với nhau. Trong đầu tôi (và có lẽ cả chồng tôi) chỉ biết có nhau và chưa bao giờ tôi có thể nghĩ đến người khác. Những gì trãi qua bên Clearlake Florida đã làm cho tôi tổn thương và tâm lý bị ảnh hưởng hết sức nặng nề. Tôi đã nghe những lời dơ bẫn nhất từ miệng của những người học thức, giàu có, địa vị, sang trọng. Tôi chứng kiến cảnh dâm loạn làm tình tập thể tay ba giữa 2 mẹ con và chính con trai yêu quí của tôi. Cái loạn luân là ghê tởm nhất nhưng tôi bây giờ cũng 1 phần dính phải tuy chưa đến mức tận cùng như bà mẹ kia. Tôi đang tự an ủi lấy mình.

Cả 2 tháng nay tôi ít nói chuyện với con tuy nó lúc nào cũng săn sóc tôi, có lẻ còn hơn trước đây nhiều. Nhưng tôi còn đang giận nó mà! Tôi tránh nhìn vào mắt nó. Mỗi lần nói chuyện tôi chỉ cúi đầu nhìn lảng qua một bên và tìm cách tránh né vào phòng nằm nghĩ. Làm sao tôi nói gì được nó? Khuên dạy nó làm sao khi chính mình là người có lổi lớn nhất! Thêm nữa tôi cảm thấy xấu hổ không tưởng khi phải đối mặt với Hùng. Cái cảnh dâm loạn của nó luôn luôn in sâu vào trí óc tôi làm lòng tôi đau nhói. Nhưng…. nhưng cái in sâu nhất mà mỗi tối bao giờ cũng xuất hiện trở lại là … cái cảnh, cái cảnh … tôi ôm ấp nút … nút cu nó say mê. Tôi tự kinh tởm lấy mình, thấy mình không còn xứng đáng là 1 người mẹ cho nó kính trọng thương yêu như lúc xưa. Đôi lúc tôi suy nghĩ không biết bà Dung có từng trãi qua cái tâm lý như bây giờ của tôi không? Có lẽ bà chỉ thay đổi hoàn toàn sau khi vào trong vòng tay của con trai bà? Như thế điều này có thể đúng và làm tôi lo sợ! Không biết tôi sẽ như bà ta hay không? Càng nghĩ thế tôi càng có lý do để giữ 1 khoảng cách xa giữa 2 mẹ con. Tôi không bao giờ chấp nhận mình sẽ buông thả vào trong tình dục, là nô lệ cho nhục dục một cách đê tiện dâm dục cho con trai như bà Dung với Tuấn. Không bao giờ!

Một điều làm tôi thêm đau đớn hàng ngày và chua xót hàng đêm là cái nhìn buồn bả của Hùng trong và sau mổi bửa cơm tối. Nó đi học từ sáng sớm, đến chiều về tự tham gia các hoạt động thể thao lấy vì tôi bây giờ không còn cùng đi với nó nữa. Chiều tối tôi im lặng làm bếp, dọn cơm, cùng nó ăn và chỉ nói, trã lời qua loa có lệ. Không phải tôi giận nó ghê gớm gì! Chỉ chút ít thôi vì tôi hiểu tâm lý của con trai mới lớn. Những gì xảy ra, đã xảy ra, và tôi từ từ cũng sẽ quên đi. Nhưng tôi quá thương nó để có thể gần gũi nó nhiều hơn. TÔI SỢ TÔI KHÔNG HOÀN TOÀN LÀM CHỦ CHÍNH MÌNH! Có lúc tôi nghe nó lắp bắp xin lổi tôi nhưng tôi chỉ quay mặt đi và bảo nó không sao, nhẹ nhàng khuyên nó đi học bài, ngủ sớm. Giọng nói tôi có vẻ nghẹn ngào chua xót tuy tôi cố dấu và sau đó tôi chạy vội vào phòng khóa cửa lại nằm khóc âm thầm.

Tháng 9 tới này nó vào đại học. Tôi càng lúc càng thấy cô đơn những ngày gần đến. Đại học danh tiếng này nằm gần nhà nên nó có thể trở về sau mỗi cuối tuần. Tuy nó phải ở nội trú năm đầu tiên và học phí khá cao, nhưng may mắn cho chúng tôi là nó được học bổng toàn phần. Tôi không biết phải làm gì trong nhưng ngày cô đơn còn lại trong tuần!

Tiến, người bạn cũ còn độc thân đang là bác sĩ tại một bệnh viện gần nhà, lại tiếp tục gọi tôi hàng ngày. Tiến là một người đàn ông có cái nhìn bình thường, hói một ít, chỉ được cao ráo khỏe mạnh và thông minh. Anh ta là 1 bác sĩ giải phẩu khá giỏi trong vùng nên … rất giàu. Đây là cái giàu tương đối của một người tay trắng làm nên không phải cái giàu kinh khủng do tham nhũng hối lộ của gia đình bà Dung. Tôi không hiểu tại sao thành công thế mà anh vẫn chưa có vợ tuy từng cặp bồ với bao nhiêu người đẹp nổi tiếng tại đây? Anh ta cùng chồng tôi là bạn thân lại cùng đeo đuổi tôi ngày xưa như bao chục người con trai khác thời ấy. Lúc đó tôi cần tình hơn tiền và chồng tôi là một người đẹp trai, lịch sự, ăn nói lôi cuốn, sôi nổi chứ không im lìm có vẻ hơi chán như Tiến nên dù anh ấy chỉ là 1 kỷ sư điện tầm thường tôi vẫn chọn ảnh. Hai năm gần đây Tiến săn sóc tôi rất kỹ. Những ngày lể tình yêu, sinh nhật và ngay cả ngày thành hôn của tôi Tiến cũng gởi hoa và thiệp đến nhà. Có lúc tôi cũng ngồi suy nghĩ tại sao mình không cho Tiến 1 cơ hội?

Bây giờ đã sang tháng 7 mùa hè 2009, kinh tế Mỹ vẫn còn suy thoái kéo theo suy thoái toàn cầu sang tận Á châu, Phi châu xa lắc. Tôi vẫn ghét cái lối vay trước trã sau mà luật lệ quá dễ dãi khiến sự lạm dụng do đám thiêu thân tham lam tung hoành là một phần đem lại khủng hoảng tài chính rồi dẫn đến suy thoái toàn diện thế này. Tiến biết tôi đang gặp khó khăn nên mời tôi về làm kế toán trong bệnh viện anh ta. Tôi không suy nghĩ lâu và chấp nhận ngay. Để cám ơn sự giúp đở của Tiến, tôi nhận lời đi ăn tối cuối tuần ở một nhà hàng lịch sự, sang trọng, rất lãng mạn tại Carmel.
Tiến đón tôi bằng chiếc mui trần CLK55 AMG. Chàng ta đem theo một bó hoa có 24 đóa hồng rực rở giao cho tôi ngay tại cửa. Tuy không đẹp trai nhưng Tiến rất đàn ông tính mà đôi lúc tôi cũng cảm thấy thích khi càng gần anh ta. Ngạc nhiên là lối nói khôi hài ngầm rất có duyên nên đi chơi với Tiến tôi cảm thấy vui vui. Ngày xưa tôi không biết Tiến có duyên ngầm thế này. Nếu như biết tương lai ra sao có thể ngày xưa tôi sẽ cho Tiến nhiều dịp may. Bửa ăn tối thật ngon và chúng tôi ôn lại bao nhiêu chuyện cũ vui buồn với nhau. Không lúc nào mắt Tiến dời xa tôi. Cặp mắt lúc nào cũng âu yếm nhìn với vẽ yêu thương dịu dàng chứ không sồ sàng như Tuấn. Có lúc tôi thấy gần đây tôi hay so sánh những người đàn ông với nhau và ngay cả.. họ với con tôi. Chúng tôi ngồi uống vang đỏ với nhau. Chàng gọi chai vang 2003 Gary Farrell Rochioli Pinot Noir tuy chỉ $60 một chai nhưng ngon còn hơn các loại vang mắc tiền khác. Tôi vẫn thích nho năm 2003, thơm và dịu không chát gắt. Cái này cho thấy Tiến là người biết xài tiền chứ không hoang phí. Cuối bửa ăn, Tiến lấy can đãm đặt tay lên tay tôi lúc đó đang để trên bàn rồi ấp úng.

“Nguyệt ơi … anh muốn nói … là là .. anh thương Nguyệt lắm. Anh … anh mong Nguyệt nhận tình yếu của anh. Anh xin hứa … xin hứa sẽ lo cho Nguyệt và cháu Hùng suốt đời.”

Tôi để yên không rụt tay về. Bàn tay Tiến ấm áp bao bọc tay tôi, che chở và âu yếm. Tôi cảm động. Tiến nói với vẻ vô cùng thành thật. Thêm nữa tôi biết Tiến vô cùng đau khổ ngày tôi và chồng lấy nhau và chính chồng tôi sau này cho biết Tiến cũng yêu tôi không kém gì chàng. Tôi cảm thấy mỏi mệt trước bao giông tố trong cuộc đời mà người đàn bà yếu đuối như tôi phải trãi qua. Tuy cảm động nhưng tôi biết tôi chưa yêu Tiến mà có lẽ phải một thời gian lâu thì may ra chăng. Tôi đáp.

“Cám ơn anh Tiến đã dẫn Nguyệt đi ăn tối nay. Bữa ăn rất ngon và anh đem lại nụ cười đã vắng lâu nay cho Nguyệt. Nhưng xin anh cho Nguyệt suy nghĩ lại. Chúng mình đã lớn nên cái gì cũng cần thời gian. Nguyệt mong anh hiễu cho.”

Tiến có vẽ mừng thấy rõ. Chàng ta cầm tay tôi không muốn thả ra. Rồi đem tay tôi lại lên môi hôn thật mạnh, thật lâu. Nụ hôn ấm áp trìu mến đầy ắp tình yêu làm tôi cảm thấy hạnh phúc và khá được an ủi. Bao nhiêu ngày qua tôi đau đớn nhiều nên bây giờ tôi cảm thấy thoải mái hơn. Tiến làm tôi thấy mình còn đẹp, kiêu sang và … rất là đàn bà. Chúng tôi lái xe trở về. Tiến muốn cùng tôi ra biển Monterey chơi tối và khiêu vũ trong 1 club ở đấy nhưng tôi từ chối, lấy cớ phải lo cho Hùng. Trên đường về chàng ta cầm chặc tay tôi, thình thoảng hôn hít và đặt nó vào ngực cạnh .. trái tim. Tôi phải nhắc nhở chàng nhiều lần để mắt trên đường vì cặp mắt cứ say đắm nhìn tôi đôi lúc quá lâu. Tôi chỉ lấy tay về khi chiếc xe dừng trước cửa nhà.

(Hết Phần 4 … Xin mời đón xem tiếp Phần 5)

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận