Vy Đừng Gọi Anh Là Chú Nhé – Truyện Người Lớn Hay

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Vy Đừng Gọi Anh Là Chú Nhé – Truyện Người Lớn Hay

Tác Giả:

Lượt Xem: 364 Lượt Xem

Chap 2
“Dậy, dậy mau, gì đâu nhà cửa dơ dấy thế này trời? Vậy mà ngủ ngon lành được!” Tiếng con Hoa tru tréo gọi chúng tôi dậy.
Tôi lắc đầu ngao ngán, cái đầu như muốn nổ tung ra. Sáng nay chung tôi uống quá nhiều. Tôi say quá nên ngủ quên không dọn dẹp cái tàn cuộc. Giờ con Hoa em họ tôi vừa dọn vừa lầm bầm:
“Gì đâu ăn nhậu cho cố vô giờ bắt tui về dọn là sao? Mai mốt đừng nhậu nữa, nhậu mà bắt người khác dọn không à!”
“Anh với con Vy say quá ngủ gật chứ có muốn em dọn đâu mà lảm nhảm. Thôi bỏ đó đi anh tự dọn dẹp” Tôi lầm bầm rồi liếc mắt nhìn nó hau háu.
Nó mặc bộ váy công sỡ, khi lao dọn cái khe vú trắng nỏn nà cứ đưa ra trước mặt tôi. Đôi mông căng tròn cứ uyển chuyển theo miếng vãi lao mà nó đang đưa đẩy khắp sàn nhà. Môi nó đỏ hồng do tô thêm lớp son nhẹ nhàng lên đó. Làn da nó trắng mịn màng, nên cái khe vú nó cứ thung lủng mượt mà trước mắt tôi. Đôi vú nó cứ tưng qua, tưng lại lắc lư theo nhịp nhảy múa đẹp mê hồn, và thu hút lòng người.
Tôi ngẫng ra mất vài phút đễ ngắm nhìn cái tuyệt phẩm trần gian đang sững sờ trước mắt tôi. Lâu lắm rồi tôi không gần gủi phụ nữ. Nên cảm giác trong tôi lại dâng lên. Cơ thể như nóng bừng lên, chym tôi cũng đã dựng lên từ lúc nào không biết nữa.
Bắt ngờ con Hoa như nhìn thấy được đôi mắt diều hâu của tôi đang săm soi cơ thể nó. Nó bất giác quăng cái giẻ lao lại gần tôi và nói:
“Tự mà dọn đi, em mất đi tắm rồi.”
Tôi như chợt tỉnh giấc, rồi mỉm cười nhẹ nhàng. Trong tâm trí tôi tự hổ thẹn trước hành động đó. Dù gì nó cũng là em gái tôi, dù chỉ là họ hàng.
Sau khi lau chùi sạch sẽ và dọn dẹp hết đống hỗn độn kia. Tôi vẫn nghe tiếng ngay của con Vy.
“Ôi trời, nó vẫn chưa tỉnh nổi. Nằm chèm bẹp ngủ đại trên sàn nhà.” Tôi thốt lên.
Mùi bia nồng nặc trên người nó, nó nằm hớ hênh giữa sàn nhà. Quần áo thì sộc sệt hết sức lầy lụa…
Tôi thở dài trước đứa cháu gái này của tôi. Giờ phải đợi Hoa tắm xong đễ nó thay đồ cho con Vy rồi ngủ. Mà đợi mãi, suốt 1 giờ đồng hồ mà Hoa nó còn chưa tắm xong. Tôi không đủ nhẫn nại đễ chờ đợi nữa. Nên bước vội ra nhà tắm để gõ cửa:
“Hoa em tắm nhanh lên còn thay đồ cho bé Vy nữa.”
Tiếng nước vẫn chảy ào ào trong đó, nhưng tiếng còn Hoa thì vẫn im lìm. Tôi lại tiếp tục gõ cửa lần nữa:
“Em bị làm sao thế Hoa, sau không trả lời anh vậy?”
Sau tiếng kêu của tôi, thì tiếng nước vẫn cứ chảy im lìm. Tôi lo lắng bất giác đập cửa mạnh hơn nữa. Thì còn Hoa cũng chịu lên tiếng, nhưng có vẻ yếu ớt chậm rãi lắm:
“Em ra liền đợi xíu…”
Tôi lắc đầu ngao ngán, rồi quay chân bỏ đi. Mở tủ lạnh tôi lấy một chai nước rồi tu ừng ực cho người tôi hạ hỏa.

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
4 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Tu

Truyên đoc rất hay

Tu

Rất hay

Quan

Truyen hay nhung vào doc khó qua

Quan

Hay