Cách tôi đụ … quý phi nương nương

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Cách tôi đụ … quý phi nương nương

Tác Giả:

Lượt Xem: 147 Lượt Xem

Chap 1: thiến
Píp píp píp …..

xì xì xì…..

Lâm …. Lâm …. Lâm ơi ….. Lâmmmm…

toàn thân tôi ko còn chút cảm giác nào cả… mọi thứ xung quanh dần biến mất và trở nên trắng xoá….

Tai tôi ù đi và đâu đó trong đầu chỉ còn văng vẳng những âm thanh píp píp… xì xì…. Cùng với tiếng ai đó đang gọi.

điều duy nhất tôi còn nhớ được là…. tôi nghe lời mấy con lợn trên Thiendia88.net xúi bẩy chơi mấy trận bóng mùa EURO 2021

Rồi thì may mắn thắng đc mấy trăm triệu…… rồi lên cơn hâm xách đít vào Sài Gòn du lịch… đúng đợt dịch Covid.

rồi vào trại cách ly… rồi quen Hải Anh… rồi địt Hải Anh… rồi Hải Anh dính covid…. Và…. Rồi….

A….A….A…….

đầu tôi đau quá! Tức ngực… khó thở

lạnh…. Lạnh…. Lạnh…. Nóng … nóng….
Phù… phù…phù… xoẹt…. Xoẹt….


xung quanh tôi, mọi thứ bỗng trở nên trắng xoá và rồi cảm giác như bị một sức mạnh nào đó hút … kéo tôi vào một đường ống chật hẹp nhưng vô cùng ồn ào…
…. Bùm….

1 tiếng nổ lớn đinh tai nhức óc khiến tôi bừng tỉnh dậy.

Tôi bắt đầu hít thở… ngáp ngáp… tôi mở mắt ra… thì xung quanh tối sầm lại…

… Xoẹt …. Xoẹt…

Ơ cái lề gì thốn???

Một cơn đau khủng khiếp lan toả ra khắp toàn thân… tôi quằn quại… gồng cứng người lên … nhưng chân tay tôi lại đang bị trói chặt khiến tôi ko thể cử động…

Tôi ngất lịm đi…không biết thời gian là bao lâu nữa! Cho đến khi…

lâm… lâm ơi… lâm…

Tôi nghe thấy có ai đó gọi tôi. Hé mắt ra thì thấy một người đàn ông trung niên, ăn mặc trang phục kiểu đời tống đời Thanh đang nhìn tôi chằm chằm

Toàn thân tôi vẫn ê ẩm đau nhức vô cùng. Nên mặc dù đã rất cố gắng nhưng vẫn ko thể cử động

Tỉnh rồi đấy à?
Đây là đâu? Tôi là ai? ( tôi ngơ ngác hỏi )

Người đàn ông nhìn tôi cười the thé:

Bị thiến xong mất trí nhớ à?

Ôi vãi lồn? Cái gì? Cái gì … thiến cơ?? ( tôi giật mình đưa tay sờ xuống khu vực buồi dái )

Ôi đcm… tôi bị thiến thật… các ông ạ… hu hu… thấy mỗi con chim teo tóp mềm nhũn còn bìu và 2 hạt cà thì đéo thấy đâu nữa rồi.

Tôi vừa đau vừa hoảng sợ vừa khóc nức nở

Hu hu… tôi bị … thiến thật rồi ư hu hu

Người đàn ông kia vỗ vai tôi trấn tĩnh.

mày còn sống là may mắn lắm rồi đấy. Chính mày nộp đơn đăng ký tuyển Thái giám vào cung chứ có ai ép buộc đâu.
Với lại. Do thiến kiểu cũ khiến nhiều ng chết quá. Nên may cho mày là người đầu tiên được thiến kiểu mới đấy!

Tôi vẫn khóc nhưng ngạc nhiên hỏi :

Thiến là thiến lại còn cũ với chả mới khác gì đâu?
Khác chứ… Thiến kiểu cũ là cắt toàn bộ cả cụm dương vật cùng bìu dái và hạt cà. Nhưng kiểu đó 100 người thì chỉ 1 người sống nên ta quyết định thử nghiệm thiến kiểu mới này….
chỉ xẻo cà thôi… vậy nên đợt này 100 người thi tuyển thì đc tận…. 2…. người còn sống trong đó có mày đấy! Tỉ lệ thế là cao gấp đôi rồi còn gì… ha ha

Ôi địt….. vãi cả tỉ lệ …

Mà làm thằng đàn ông… lại bị xẻo cmn cà thì sống làm lồn gì nữa…. Hu hu

thế đéo nào sao tự nhiên mình lại bị thiến? Mà đây là đâu? Sao tự nhiên lại trong vai thái giám là kiểu lồn gì thế này???

Hic hic… hu hu… đm đau dái quá!

Tôi vẫn hoang mang, trong đầu ngổn ngang biết bao nhiêu suy nghĩ…nhưng xâu chuỗi lại sự việc thì tôi lờ mờ đoán rằng:

“ có thể tôi dính covid nên tạch . Xong thay vì lên thiên đường thì linh hồn tôi thế đéo nào lại xuyên không rồi nhập vào cái thằng thái giám củ lìn này.

Mà đcm nhập vào ai thì đéo nhập… lại đi nhập vào thằng thái giám… lại bị xẻo cmn Cà….. thì sống làm cái lồn gì nữa đây hả giời …. Hu hu…. “

Tôi vừa ấm ức, vừa buồn, vừa tủi, vừa tiếc cho phận mình….

Đau đớn… tôi gắng gượng dậy đón lấy bát thuốc từ tay người đàn ông kia…uống hết.

vừa nóng vừa đắng. Nhưng phải cố mà uống vì đó là thuốc.

Tôi đéo muốn bị tạch thêm lần nữa đâu … hu hu.

mày bất tỉnh cũng đc 1 tuần rồi. Tưởng mày chết, cũng định mang đi nhưng ko ngờ mày lại tỉnh lại. Đó là phước của mày lớn đấy. Nên chịu khó tịnh dưỡng ít hôm cho vết thương lành lại. Rồi ta sẽ đưa vào cung.

Đến nước này rồi thì đâm lao phải theo lao chứ biết làm sao giờ. Tôi chỉ biết ngậm ngùi gật đầu mà nước mắt vẫn chứa chan

….

Bẵng đi 1 tháng vết thương đã lành, tôi cũng đã đi lại được nên bước xuống giường để đi dạo khám phá xung quanh .

Nơi tôi ở là 1 căn nhà cũ kỹ tồi tàn bằng gỗ với mái ngói và kiến trúc giống hệt trong phim cổ trang trung quốc. Xung quanh được xây tường rào bằng gạch cũng cũ kỹ và tồi tàn không kém.

Nhìn lại mình thì thấy…tôi đang sống trong 1 cơ thể còi cọc như cây sậy, da thì đen đen, bẩn bẩn, người thì hôi hám nhưng được cái khá là cao ráo. Có lẽ tôi phải cao đến m8 ấy. Gần chạm vào khung cửa ra vào cơ mà!

Mấy người thi thoảng vào đưa cơm nước chăm sóc tôi chỉ đứng ngang đến ngực.

Ko ngờ người thời này lại thấp bé như thế!

Tôi có hỏi Lão thái giám thì đc biết tôi tên là Lý Tiểu Lâm… 17 tuổi, quê ở Kiến Xương mồ côi cha mẹ nhưng vì thể trạng yếu ớt ko đi lính đc nên đăng ký làm…. thái giám.

Đcm … bố cái thằng ngu này. Làm lính thì đéo làm. đằng đéo nào chả chết. Nhưng chết trên sa trường, chết oanh chết liệt vì chính nghĩa thì đéo làm … đằng này lại đi làm thái giám làm cái củ lồn gì nữa ko biết.

Dm cái loại đàn ông… buồi thì có mà dái thì không thì sống làm cái đéo gì … hic hic… hu hu!

Tôi ngẫm nghĩ và nuốt nước mắt vào trong. Chán đời….

Bỗng có tiếng người từ xa bước đến..

Ô là lão thái giám hôm trước đến.

Tôi đành nén đau thương ra đón và chào lão. Thấy tôi. Lão hớn hở ra mặt.

thế nào? Khoẻ rồi chứ?
Vâng cháu cũng khoẻ rồi
Vết thương còn đau ko? Có bị chảy mủ ko?
Dạ không ạ, nó lành rồi tuy thi thoảng vẫn hơi nhói đau 1 chút ạ?
Ha ha ha ha… vậy là thử nghiệm của ta rốt cuộc cũng thành công… 1 nửa ( lão phá lên cười )

Tôi ngạc nhiên hỏi:

sao lại là thành công 1 nửa?
À thì tên thiến cùng ngươi… chết rồi. Giờ chỉ còn mỗi mình ngươi là người đầu tiên, và duy nhất được thiến theo kiểu mới. Nhưng có lẽ từ sau ta sẽ quay lại dùng kiểu cũ… cho nó nhanh. Vì đằng nào thì 100 thằng thiến cũng chỉ sống có… 1 thằng ha ha

Á đù…

Cũng phải thôi. Ở cái thời này khi mà thuốc kháng sinh chưa có, y học kém phát triển, thì xẻo dái xong mất máu và nhiễm trùng là điều đương nhiên… 1 thằng sống là còn may đấy! ( tôi nghĩ bụng )

thôi thay quần áo ra ta kiểm tra rồi theo ta vào cung.

Tôi cởi trần truồng đứng trước mặt lão. Quay vòng tròn để lão kiểm tra vết thương ở bìu. Có lẽ do sợ và trời lại rét. Nên dái tôi nó cũng teo cmn lại tụt vào trong chỉ nhô ra 1 tí như đầu ngón tay … út.

Lão chăm chú nhìn và tâm đắc khen

đấy. Ta thiến đẹp như thế này mà người nào cũng chê, cũng cản là thế nào nhỉ. Đúng là lũ ngu dốt.
Nào mặc quần áo mới vào đi rồi đi theo ta.

Tôi mặc quần áo mới vào và lẳng lặng đi theo lão

Bước ra khỏi cánh cổng, trèo lên 1 chiếc xe ngựa đi thẳng vào trong cung.

Phải nói rằng ko biết đây là thời nào nhưng tôi đoán đây là kinh thành của 1 vương quốc cổ… cuộc sống khá nhộn nhịp, tấp nập.

xung quanh là rất nhiều toà nhà nguy nga tráng lệ với kiến trúc đậm chất cổ trang. Có một điều lạ là đàn ông thời này toàn người bé nhỏ đen đen. Còn phụ nữ con gái thì lại xinh xắn và trắng hồng như trứng gà bóc ấy.

Nhưng trắng xinh để làm gì… khi mà bị xẻo cmn dái rồi… hu hu

Chiếc xe ngựa đưa chúng tôi đến cổng 1 toà thành rất lớn và đồ sộ. Rồi nhanh chóng tiến vào cung.

Bên trong hoàng cung nó như 1 thế giới khác các ông ạ.

Chỗ nào cũng toàn gỗ quý và dát vàng khảm đá. Cung nữ xinh đẹp lượn như cá cảnh. Thị vệ mặc quân phục đứng nghiêm canh gác khắp nơi.

Nhưng lạ cái… là rất ít thấy thái giám. Có lẽ tỉ lệ tạch nhiều nên thái giám hiếm hơn là điều dễ hiểu.

Cuối cùng chiếc xe ngựa dừng ở 1 khu nhà gỗ khá to và dài. Đưa tôi vào 1 dãy nhà như nhà trọ.

từ nay ngươi sẽ ở đây.

Lão chỉ tay vào 1 căn phòng bé tí xíu ở cuối dãy.

trong đó ta đã cho người chuẩn bị sẵn tư trang rồi. Người ko cần đem theo gì cả. Còn đây là thẻ bài của ngươi. Hãy nhớ luôn giữ bên mình. Vì nếu mất. Thị vệ kiểm tra không có, tưởng ngươi là thích khách sẽ chém đầu ngươi đó!

hôm nay người cứ nghỉ ngơi. Từ mai sẽ bắt đầu học.

Tôi nhận thẻ bài, gật gù vâng dạ. Chào lão thái giám và về phòng của mình.

Căn phòng độ 15 m vuông. Có 1 chiếc giường và cái tủ gỗ cũ kỹ nhưng khá sạch sẽ. Trong tủ có đủ chăn gối, và 4 bộ quần áo thái giám giống hệt nhau.

Từ mai tôi bắt đầu bước vào cuộc sống của 1 người thái giám…

Ơ… nhưng mà ký ức và kiến thức của tôi vẫn còn nguyên… liệu có áp dụng đc gì vào cái thời này không nhỉ?

Mời các ông đón xem trong chap sau nhé!

Nhớ like và bình luận gợi ý cho tôi nhá !

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
1 Bình luận
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Vũ

Ra chương nhanh admin ơi