Hoa Kim Ngân Ngày Mưa

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Hoa Kim Ngân Ngày Mưa

Tác Giả : Đang cập nhật

Danh Mục: Truyện Gay

Thể Loại:

Lượt Xem: 287 Lượt Xem

Author: Tinhvặn
Genres: shounen ai, romance
Rate: K
Status: oneshot
Note: món quà muộn tặng Aki mừng đậu đại học (đã tặng quà rồi nghen, đừng đòi nợ nữa nghen)
Và tặng cho những ai đã, đang và sắp yêu



Hoa Kim Ngân Ngày Mưa

Tôi ghét mưa

Vì ngày mưa ẩm ướt, không đi đâu được

Tôi ghét nắng

Vì ngày nắng quá ấm áp, quá chói mắt

Tôi thích đêm

Vì khi tấm áo choàng đen phủ lên vạn vật

Tất cả lừa dối và chân thật, tốt và xấu hoà tan vào nhau

Tôi thích con người

Những sinh vật ngu xuẩn và ích kỷ

Tôi cũng sợ con người

Những sinh vật trong trắng, ngây thơ, yếu đuối và dễ vỡ

“Anh thích sao?”

“Hả?!”

“Anh thích hoa Kim Ngân à? Tôi thấy anh đứng nhìn chúng cả giờ đồng hồ rồi”

Tôi nhìn xuống những đoá hoa màu vàng mong manh

Tôi không thích hoa

Chúng chóng tàn héo và yếu đuối như con người

“Tôi chỉ đứng tránh mưa. Giờ mưa đã tạnh, tôi đi đây”

Tôi đang nói thật

Vì ghét mưa và không muốn bị ướt

Nên tôi núp vội vào hàng hiên của một shop hoa nhỏ

Một shop hoa kỳ lạ, chỉ bán những bông hoa Kim Ngân

“Khoan đi đã!”

“Gì?”

“Tặng anh.”

Một cành hoa Kim Ngân đưa đến trước mặt

Mái tóc lấp lánh nắng vàng

Đôi mắt xanh màu bầu trời

Làn da trắng là mây trời kết tinh

Nụ cười xinh như một đoá hoa

Và tôi đưa đôi tay run rẩy đón lấy vật mong manh mà tôi hằng sợ hãi

Nhận lấy cành hoa nhỏ bé rơi vào tay

Trong cơn mưa vốn dĩ không thể ngửi thấy mùi hoa

Nhưng vào lúc đó…

Tôi đã ngửi thấy hương hoa ngọt ngào đến ngất ngây

Ngày hôm sau. Trời nắng đẹp

Tôi không thích nắng nên đến một nơi để tránh cái nóng gay gắt

“Anh quả thật rất thích hoa Kim Ngân”

“Không phải! Tôi chỉ là muốn tránh nắng thôi!”

“Vâng, chỉ là tránh nắng…”

Cậu cười khúc khích lộ hàm răng khểnh xinh xinh

Tự nhiên tôi thấy mặt nóng bừng, bối rối vội quay đi

Thời tiết đúng là nóng bức thật

Cứ thế, thời gian trôi qua

Mỗi ngày tôi đều đến tránh nắng và tránh mưa

Mỗi khi tôi về luôn nhận một cành hoa Kim Ngân từ tay cậu

Dần dần trò chuyện nhiều hơn, thân thiết hơn

Đến một ngày tôi cười đáp lễ nhận cành hoa từ tay cậu

Tự hỏi vì sao lúc ấy mặt cậu đỏ bừng như ông mặt trời trên cao?

Tự hỏi vì sao nhìn nụ cười ấy lòng tôi bỗng dưng bâng khuâng lạ

Cậu và tôi quen nhau chưa tới một tháng

Mỗi ngày gặp nhau chỉ ba tiếng đồng hồ

Trò chuyện dài nhất là năm câu

Nhưng vì sao đêm về tôi luôn nhớ đến cậu

Nhớ nụ cười xinh tươi như hoa

Dường như có điều gì đó trong tôi đang dần thay đổi

Không còn yêu thích đêm đen

Tôi cầu mong ngày mới nhanh đến

Cho tôi thấy mái tóc lấp lánh vàng

Đôi mắt mênh mông như bầu trời xa xăm

Ngày 14/2, ngày lễ tình nhân

Vẫn như cũ, tôi đi ngang một con phố để đến cửa hàng hoa của cậu

“Neh, bạn thấy anh ấy sẽ nhận socola của tớ không?”

“Chắc chắn anh chủ hàng hoa sẽ nhận mà, tớ nghe đồn anh ấy thích đồ ngọt lắm…”

Các cô gái vừa nói gì

Hôm nay ngày 14/2, tặng socola, vậy chẳng phải là tỏ tình sao?

“Chắc chắn anh chủ hàng hoa sẽ nhận…”

Đau

Gì vậy?

Cái gì vừa nhói lên vậy?

Chút nữa thôi cậu sẽ nhận quà tặng của cô gái ấy

Tự hỏi…

Liệu cậu có nhận luôn tấm lòng trong đó không?

Đau

Đau quá

Tim tự nhiên sao lại đau nhói?

Tôi không muốn

Nhưng không muốn cái gì?

Không biết

Chỉ là…

Cám giác rất khó chịu

Như bị ai đó cướp mất thứ gì đó vô cùng yêu quí

Tôi không biết mình có vật quí giá nào để bị cướp không

Cũng không biết có vật nào khiến tôi lưu luyến không

Chỉ là…

Cảm thấy khó chịu…

“Neh, anh sẽ nhận món quà của tụi em chứ?”

“Cái này…”

Hộp socola ngọt ngào gói thật đẹp

Khuôn mặt thiếu nữ ửng hồng xấu hổ

Ngón tay cầm hoa ngần ngừ giơ ra

Ngập ngừng như không muốn nhận lấy gói quà nhỏ xinh

Nhưng tại sao không muốn nhận?

Lý do duy nhất là…

“Đừng nhận!”

“Anh? Tại sao không được lấy? Đây là quà người ta cho tôi mà.”

“Vì…”

Tôi không thích hoa

Chúng quá mong manh, luôn cần được chở che

Nhưng…

“A..bên ngoài mưa rồi, phải mau đóng cửa thôi…”

Một bàn tay níu giữ đôi vai gầy nhỏ bé

“Tặng cậu.”

Hoa Kim Ngân màu trắng tinh khiết, hương hoa thơm nồng

Đôi tay còn dính đầy màu nâu của đất

Đôi tay run rẩy nhận lấy cành hoa trắng

Nụ cười ấm áp như nắng mai

Một ngày 14/2 của năm nào đó

“Tại sao anh luôn tặng hoa Kim Ngân cho em vào ngày này?

Người ta thường tặng hoa hồng chứ?”

“Vì…hoa Kim Ngân đã đem chúng ta đến với nhau…”

Tôi đỏ mặt không nói tiếp được

Cậu cười, nghiêng đầu tựa vào vai tôi chấp nhận lời giải thích vụng về

Cầu chúc mọi người sẽ tìm ra một nửa tình yêu

Vì hương hoa sẽ dẫn lối cho bạn đến con đường tình

Vì là…

Hoa Kim Ngân ngày mưa

~End~

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận