Đảo Lạnh Mù Sương – Truyện Dài Người Lớn 2021 – Update Chap 33
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Đảo Lạnh Mù Sương – Truyện Dài Người Lớn 2021 – Update Chap 33
Tác Giả: Út Hội
Danh Mục: Bạo Dâm, Biến Thái, Gái Xinh, Lãng mạn, Truyện Sex Ngoại Tình, Truyện Sex Người Lớn, Vụng Trộm
Thể Loại: ren ri, sung suong, vú đẹp
Lượt Xem: 1122 Lượt Xem
Đó là vì Sơn đang thiu thiu ngủ thì Ariel gọi. Cô nàng muốn đi ra chỗ bảo tàng RAF, nhưng sợ tối mà khu vực đó vắng vẻ. Về London cùng với bà chủ, tiếng là đi chơi cho biết thủ đô nước Anh, nhưng bận tối mắt tối mũi cả ngày vì về đây bả đâu có đi làm, mà suốt ngày bạn bè tới chơi, phải pha trà rồi dọn dẹp. Chỉ co có buổi tối là rảnh vì bà chủ ra ngoài ăn với hẹn hò đâu đó, chỉ cần chuẩn bị sẵn bữa tối cho cậu con trai là được.
Sơn ghé qua đón rồi chạy lên hướng bắc, đầu cao tốc M1 thì quẹo vô. Bảo tàng này miễn phí, trưng bày đủ các loại máy bay từ hiện đại nhứt cho tới cổ xưa. Bây giờ tối rồi thì đóng cửa, nhưng chiếc máy bay tiêm kích Spitfire nổi tiếng bảo vệ nước Anh thời Đệ nhị thế chiến thì vẫn luôn dựng ở đằng trước.
Ariel hớn hở như đứa trẻ được gặp thần tương. Lao ra mở cuốn sổ ký họa cùng cây bút chì ghi lại luôn. Sơn buồn cười thông hiểu, mở cốp lấy cái ghế xếp chuyên dụng mang ra cho cô gái lúc nào mỏi thì tha hồ mà ngồi xuống đó. Chỉ có một cái nên anh chỉ quanh quẩn đứng nhìn rồi quay trở lại xe. Chụp hình thực ra là để khoe mình đã đến đó, chứ còn vẽ tranh là để ghi lại cảm xúc của mình, để sở hữu cái khung cảnh đó mà kể cả có quay trở lai thì nó cũng là một thời khắc khác mất rồi.
Để yên cho Ariel ngồi ngắm nghía chiếc máy bay huyền thoại, mà tiếng động cơ chắc chắn ăn đứt bất kỳ chiếc xe nào trên đường đua Thể thức Một, Sơn quay trở về xe, ngả ghế ra tiếp tục giấc ngủ.
Bỗng nhiên. Đang cơn mơ đẹp bồng bềnh trong hồ bơi có nàng tiên cá lặn xuống bú liếm say mê, thì sao tự nhiên lại bị cơn gió thổi ngang qua mặt mà lại cũng chui xuống nước làm nổi hết cả da gà bên dưới bụng. Sơn đưa tay kéo vạt áo xuống thì chạm vô đầu nàng tiên cá, nhưng sao lại khiến nàng quẫy đầu đạp nước ngoi lên.
Thế là thức giấc. Và nhìn thấy Ariel trườn lên người. Hóa ra chính cô nàng là người nãy giờ loay hoay bú ở bên dưới. Quần Sơn đã bị kéo xuống từ hồi nào rồi. Giờ thì Ariel cũng đang không mặc gì nửa phần dưới, bò úp trên người Sơn từ từ tra con cặc đang cứng ngắc vô cái lỗ đang ướt nhẹp. Chiếc Kia Morning chật chội khiến cô cứ phải xoay xở qua lại mới thuận tiện, nhất là phần chiều cao.
Nhưng bây giờ thì đã vô thế. Ariel càng nhấp càng tê, càng mạnh càng sướng, rên rỉ đê mê mỗi khi nhấp xuống thiệt sâu. Sơn cứ vậy mà hưởng thu. Tay lần lần vô phía trước ngực cô gái mà cởi áo lót. Cô này thiệt là lạ kỳ, có ý thich mặc thứ áo lót cài đằng trước, thiệt là vô cùng khiêu khích. Sơn kéo ngược vạt áo ngoài của Ariel lên để ngoạm hết cỡ vào một bên vú, trong khi tay thì nắn bóp đôi mông săn chắc.
Ariel đã lên tới cao trào. Mông run lẩy bẩy. Mỗi khi hạ người xuống lại bị khúc gân của Sơn đang giương thẳng hết mức thọc mạnh từ dưới lớn. Thốn thiếu điều tới đỉnh đầu luôn. Những luồng điện không hiểu phát xuất chính xác từ điểm nào bên trong lỗ lồn bắn tung tóe như một vụ nổ bom, lan ra vùng mông rồi chạy tứ tung quanh người. Tê tê. Giần giật. Không còn sức mà điều khiển hai chân nhấc mông dậy nổi nữa. Để mặc cho Sơn nằm bên dưới hẩy mông tung người mình lên cao rồi theo trọng lực mà rơi xuống.
Sơn xoay người dần chuyển Ariel xuống thành nằm bên dưới. Rồi tiếp tục cứ như thế dộng mạnh vô. Nói cho cùng tư thế nào đi nữa thì khi kết thúc ở kiểu cổ điển thường làm người nữ cảm thấy yên tâm và khuất phục nhứt, cho nên cái cảm giác sướng đó sẽ dường như là dài hơn, phê hơn, tình cảm hơn.
Và còn một điểm nữa. Là sau khi bắn tinh mà rút ra sẽ dễ làm cho người đàn bà bị hụt hẫng. Có người lúc ngủ cứ phải cầm khư khư cái của quí của chồng thì mới yên giấc. Hay bạn cứ thử nửa đêm đang ngủ say không hành động gì mà chỉ chọt thằng nhóc của bạn vô em bé của người bên cạnh, rồi để yên vậy mà ngủ tiếp tới sáng coi sao.
Lúc này Sơn không chọt ra chọt vô chi hết, mà để nguyên con cặc đang mềm dần đi trong âm đạo của Ariel. Nằm úp toàn thân đè lên người cô nàng. Với tay ra ghế sau lấy cái mền mỏng máy bay choàng qua lưng phủ ấm phần dưới cho cả hai. Chợp mắt một khúc.
Trời tờ mờ sáng thì Sơn chở Ariel về nhà, rồi qua chỗ lao động công ích. Bản án của anh đã trả xong phần ngồi tù, giờ còn lại phần lao động công ích. Gọi là probation, tức là kiểm tra đạo đức không vi phạm trở lại tội danh cũ, hay gọi là tái hội nhập với cộng đồng chi đó cũng được. Với Sơn đều là những giây phút mệt mỏi chán nản. Dù rằng ở chỗ làm cũng có anh chàng Macedonia vui tính phạm tội trốn thuế.
– “Địt mẹ đời.” – Anh ta lúc nào cũng thấy chửi thề, bất kể vui hay buồn, tức giận hay đùa giỡn. – “Quốc hội toàn bọn khai gian chi phí, mà lại bỏ phiếu ra luật bỏ tù tao tội không đóng góp đủ cho chúng nó chi tiêu.”
Sơn bật cười. Nếu như ngày xưa thì chấc là anh đã nghĩ khác về anh chàng này. Trốn thuế đi tù thì là đúng rồi. Nhưng bây giờ cùng hội cùng thuyền, cũng từng ngồi tù về một tội danh vốn từ ngày soạn dự luật cho tới hôm nay thực hiện cả chục năm rồi vẫn khiến người ta phải tranh cãi về tính đúng sai của nó. Carnellos có lý khi nói như vậy, vì ở nước của anh ta việc làm đó cùng lắm chỉ là truy thu thuế và phạt tiền. Còn ở nước Anh này thì… Nụ cười của Sơn dần chuyển sang chua chát.
– “Mày mua chiếc xe này đi.” – Carnellos chỉ vào chiếc xe van Mercedes Vito bị đâm vào đít méo xẹo hết một bên. Anh ta gần đây chuyển sang nghề thu mua xe tải cũ ở Anh chuyển về nước bán.
Tại vì bữa trước nghe Sơn nói thèm được ngủ duỗi thẳng chân, tính mua một chiếc camper van để làm nhà ở di động. Nên hễ có chiếc nào được được thì lại chỉ cho Sơn.
– “Xe này bị tông nhẹ thôi nhưng méo hết trục khung. Không chỉ thay hai cánh cửa mà phải gò hàn lại nguyên một góc thành xe. Cho nên giá thành sửa chữa tính ra mắc hơn bù tiền mua lại chiếc mới, nên bảo hiểm đền.” – Carnellos giải thích. – “Mà máy thì chạy gần 20.000 miles rồi, tức là trên 30.000km, cho nên không rã máy bán phụ tùng được. Nhưng nhiêu đó thì là ít đối với người muốn mua về xài như mày.” – Sơn gật gù.
– “Vậy sao mấy người làm thợ không mua?”
– “Tụi nó không mua đâu.” – Carnellos chỉ vô chỗ thông số kỹ thuật. – “Xe này chỉ có cửa sau đít. Không có cửa lùa hai bên hông. Bất tiện lắm. Mà mày nhìn ra ngoài đường coi. Thợ đi Ford Transit không hà, xe rẻ hơn mà thùng xe cao hơn. Nếu đã là thợ đi Mẹc thì thường là làm mấy việc cao sang, nên cũng đòi hỏi tiện nghi. Xe này không có điều hòa. Không có số tự động, vì Mẹc chỉ lấp hộp số tự động cho máy của Mẹc từ 2.0 trở lên thôi, còn máy này là của Renault. Tụi tao mua chuyển về mấy nước nghèo vùng Ban-căng bán mà còn không thèm nữa. Tính luôn tiền chuyển tay lái thì chưa chắc đã lời, mà còn khó kiếm khách mua nữa.”
– “Vậy còn mấy người mua về chế thành camper van thì sao?”
– “Dân chơi camper chuộng Volkswagen vì con Transporter mới chính là ông tổ của xe cắm trại dã ngoại. Chưa kể chiếc này ngắn nhứt trong 3 loại xe kiểu này của Mẹc. Xe này khoang hàng chỉ dài có 2m, trong khi thường thì người ta mua mấy chiếc dài 2m3 hay siêu dài là 2m5. Rồi chiều cao nữa. Dân Anh thì thích dòng Sprinter hơn, vì loại to đằng trước thêm một băng ghế ngồi tổng cộng được 6 người, rất tiện nghi, đằng sau to cao như một căn nhà di động luôn.”
Sơn ngồi gật gù. Cửa sau hỏng thì không cần mở ra cũng được. Phá vách ngăn phía trước rồi đặt một chiếc giường đằng sau là đủ. Đệm đơn dài có 1m9, còn chiều ngang 70, 80, hay 90cm tùy hỉ. Nghĩ tới đây thôi là thấy bắt đầu thích chiếc xe này rồi. – “Vậy trả bao nhiêu thì được?”
– “Giá khởi đầu là 1800 bảng. Mày muốn đặt cho máy đấu giá tự động tới bao nhiêu thì đặt. Nhưng tao nghĩ 2000 là quá thừa rồi. Nếu là dân chơi mua về chế camper van như mày thì giành nhau với nó làm gì. Còn nếu là dân mua về bán lại như tao thì chỉ đặt thêm hai mức giá, mỗi lần tăng 50, lên 1900 là kịch kim rồi.”
Sơn gật đầu. 2000 thì là vừa đúng số tiền thẻ tín dụng cho anh được nợ. Anh theo Carnellos chỉ dẫn, vô trang mạng của hãng đấu giá mở account, đăng nhập số thẻ. Xong xuôi hết rồi mới nhớ ra vậy thì không còn tiền mà đóng thuế đường với bảo hiểm. Và xe cũng sắp tới hạn phải kiểm tra kỹ thuật định kỳ nữa. Nhưng mà thôi kệ đời. Tới chừng đó tính đi. Tới trưa thứ Sáu mới mở đấu giá mà. Với lại chắc gì đã mua được xe chứ.
Nhưng mà rồi anh cũng lên mạng tìm hiểu coi người ta cải tiến xe van thành camper ra làm sao, mới thấy có cô người Anh với chiếc Fiat 500 còn nhỏ hơn chiếc Kia Picanto này nữa mà vẫn làm được một căn nhà di động ngon lành để đi chơi khắp nơi. Vito thì đúng là không bằng các dòng xe khác, nhưng bề ngang thân xe chỉ có 1m9 nên qua được hết mấy con đường hay cấm xe tải nhỏ ở London này. Và chiều cao cũng chỉ có 1m9 cho nên chui qua được mấy cái thanh ngang hay dựng trong parking, như ở trong các khu chung cư thì để cấm xe van, còn ngoài biển hay trong rừng thì để ngăn xe camper vào ngủ.
Nói đến ngủ thì Sơn cũng ngáp dài. Nãy giờ nằm trong xe lướt mạng nghiên cứu một hồi cũng buồn ngủ rồi. Dù bên ngoài kia vẫn còn sáng.
Thì có tiếng gọi bên ngoài. – “Hi Sơn.” – Là Michelle.